Announcement

Collapse
No announcement yet.

Tóc Xưa, thơ và nhạc - Tuấn Tôn

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Tóc Xưa, thơ và nhạc - Tuấn Tôn


    Click image for larger version

Name:	?url=http%3A%2F%2Fsbs-au-brightspot.s3.amazonaws.com%2Fcb%2F30%2F01c1bb6246059db67f60b0e278a8%2Fviet-girl-dep365.jpg&imwidth=1280.jpg
Views:	27
Size:	76.3 KB
ID:	28436



    Vào năm 2014, nhạc sĩ Ngô Thụy Miên nhận được bài thơ của người bạn học cũ ở Anh quốc gửi tặng và nhờ phổ nhạc. Cảm động với mối tình của tác giả bài thơ Tóc xưa với vợ của mình đã mất, ông nhận lời phổ nhạc để sau đó người yêu thơ nhạc Việt có một bản nhạc phổ thơ đáng để nghe và để nhớ.

    Toàn bộ bài thơ mộc mạc và đầy ắp cảm xúc trong từng câu từng chữ nhưng có lẽ chưa đánh thức được sự rung động sâu thẳm trong nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, vì thế khi nhận lời phổ nhạc cho bài thơ này và gửi lại cho người bạn học cũ.

    Với tính cách khiêm cung và cẩn trọng của một trí thức, ông thú thực là cảm động vì tình bạn và tình yêu nên ông nhận lời phổ nhạc nhưng sau đó có lẽ sự nhẹ nhàng và sâu lắng của bài thơ đã đánh thức tâm hồn của ông và nhạc sĩ Ngô Thụy Miên quyết định mang bài Thơ ra phổ lại bản nhạc mới theo cung Thứ, bản nhạc phổ lại này dường như đã tìm thấy sự đồng cảm và chuyên chở được cảm xúc sâu lắng ở bên trong của những trái tim rung động theo phong cách của U60.

    Và như thế người nghe có được hai bản nhạc viết ở cung trưởng và thứ đi từ một bài Thơ có tên là Tóc Xưa của bác sĩ, nhà thơ tài tử Dương văn Thiệt... man mác nỗi lòng của kẻ ở người đi níu kéo nhau bằng một sợi tơ lòng của ký ức, nó giống như tựa đề một truyện ngắn của nhà văn Dương Nghiễm Mậu : "Sợi tóc tìm thấy' hay trong những câu cuối của bài thơ Quán bên đường của nhà Thơ Quang Dũng:

    Tiền nước trả em rồi nắng gắt

    Đường xa mờ mờ núi và mây

    Hồn lính vương qua vài sợi tóc

    Tôi thương em mà em đâu có hay...

Working...
X