Announcement

Collapse
No announcement yet.

Tục Khai Bút Đầu Năm

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Tục Khai Bút Đầu Năm

    [justify]
    Tục Khai Bút Đầu Năm

    [/justify]


    Theo như các tài liệu trong lịch sử, thì tục khai bút và đi xin chữ đầu xuân bắt đầu xuất hiện vào khoảng thế kỷ XIII, được gắn liền với hình ảnh người thầy giáo Chu Văn An đã về Chí Linh (Hải Dương) để mở lớp dạy học. Trong dịp Tết, học trò đến thăm thầy cô giáo, khi ra về thường được thầy cô giáo tự tay viêt tặng cho một chữ mang ý nghĩa nhắn gửi lẽ sống cho người đó. Ai nhận được chữ cũng đều hết sức may mắn và cảm thấy trân trọng. Từ đó về sau, tục khai bút được lưu truyền không những biểu trưng cho sự hiếu học mà còn thể hiện truyền thống tôn sư trọng đạo, sự thành kính của học trò đối với người thầy của mình.

    Khai bút đại cát – người xưa thường viết như thế khi đưa những nét chữ đầu tiên của năm, với ý nghĩa là khai bút để gặp những điều tốt lành, đồng thời thể hiện sự tôn trọng chữ nghĩa, đề cao sự học. Đây là một tập tục đẹp, một nét văn hóa Tết đáng được nhân dân ta gìn giữ, phát huy cho đến tận mãi về sau.

    Đa phần sau giao thừa xong, mọi người thưòng chọn giờ hoàng đạo bất kể mồng một là ngày tốt hay xấu để khai bút. Các quan chức, nho sĩ, học trò chuẩn bị án thư, nghiên mực, bút lông, và giấy hoặc lụa để làm lễ khai bút đầu năm. Bên án thư, người ta đặt một đỉnh trầm ngát hương bay tỏa hòa lẫn với hương xuân giao mùa ngoài cửa. Ngày xưa, nội dung bài khai bút thường là một câu đối, một bài thơ đường luật ứng tác, hoặc một câu danh ngôn. Đôi khi bài khai bút lại là một vài lời tâm nguyện dành cho năm mới. Sau này, nội dung bài khai bút được biến hóa phong phú hơn tùy theo hoàn cảnh, sở thích, và thông điệp mà mỗi cá nhân muốn truyền tải cho bạn bè, đồng nghiệp, hoặc hội đoàn của mình. Bài khai bút sau đó được đặt ở một nơi trang trọng. Có khi là mở đầu một cuốn sổ nhật ký hoặc một án thư. Khi bài khai bút là những câu đối thì sẽ được treo trang trọng trong thư phòng hoặc phòng khách.

    Ngoài phong tục Khai bút vào dịp Tết, ngưòi Việt ta còn có một phong tục khác cũng đề cao tinh thần quý chữ. Đó là phong tục Xin chữ đầu xuân. Vào giờ khắc giao thừa, người Việt ta tin rằng cầu xin khấn nguyện điều lành vào thời khắc này sẽ rất linh thiêng và ảnh hưỏng suốt trong năm. Ngày xưa, dân ta ở mọi tầng lớp có tục xin chữ đầu xuân và người cho chữ là các thầy đồ. Các thầy đồ Nho học, Hán học, và Quốc Ngữ học thả hồn theo nét bút mà tặng lại cho người xin chữ cái tâm tế của mình đã được gửi qua nét chữ và nội dung của chữ theo ước nguyện của người xin. Có người cho rằng việc trao đổi này tựa bán chữ. Nhưng không phải thế! Không có ai bán chữ, mà chỉ có người mua giấy để xin chữ. Đó là cách tặng lộc qua nét chữ một cách rất tinh tế và khéo léo của người Việt trong những ngày đầu xuân.

    Trong số chữ ấy có chữ Đạt, chữ Đăng Khoa, chữ Tâm… Đây là những chữ để làm người me cha mong muốn. Chữ Tâm là bậc nhất, gần gũi và thiết thực. Điều này lứa tuổi nào cũng cần, cũng phải có. Nhẫn là chữ được nhiều người ở nhiều lứa tuổi kháo nhau xin. Xem ra không phải tất cả những người xin chữ này đều hợp, đều đúng. Có người bảo người thành đạt cần có chữ Nhẫn treo trước mặt để luôn tỉnh táo trong công việc. Có người lại bảo chữ Nhẫn là để dùng cho người mối bước vào đợi, mới có công ăn việc làm. Nhẫn đây là nhẫn nại, nhẫn chịu. Người xin chữ đều có cái lý, cái tình riêng của mình. Mấy năm nay khi phong trào xin chữ đầu năm thịnh hành thì chữ Nhẫn được tuổi trẻ xin nhiều.

    Giao Thừa Khai Bút

    (Tác giả: Nguyên Hải)

    Tiếp vòng thân nguyệt nối tròn xoay

    Thiên hạ bảo rằng tết tới đây

    Đông Chí cạn mùa thôi giá rét

    Lập Xuân đến tiết phải tươi cây

    Sơn hà yên lặng giao thừa đón

    Xã tắc vui mừng hội nhập xây

    Chúc tụng nhà nhà đầy lộc-phúc

    Muôn dân phú quý nước non nầy.



    Ngay từ rất lâu tôi đã được bố tôi nói về chữ Nhẫn cho nghe. “Con phải có bản lĩnh để học chữ Nhẫn; và hãy thể hiện lòng tốt của mình vào mọi lúc có thể để học chữ Tâm”. Tôi rất nhớ lời dặn này.

    Chữ Nhẫn trong văn hóa của người Đông phương luôn được ca ngợi là một phương châm kỳ diệu trong tất cả các cách đối nhân xử thế, là cánh cửa của mọi đức hạnh trong một con người.

    Có người nhìn thấy chữ Nhẫn lại bảo: “Thiền đấy! – Chữ Trung Quốc vốn là chữ tượng hình, nếu để ý sẽ thấy chữ nhẫn giống hình một người đang ngồi Thiền. Thiền cần Nhẫn. Học Thiền để học Nhẫn. Chữ Nhẫn là kiên tâm nhẫn nại. Bền lòng nhịn nhục được thì cái tâm mới an định, nhất là về phương diện tu hành đạo đức, phải thực hành chữ Nhẫn trước tiên”.

    Có khi Nhẫn là để yêu thương; có khi Nhẫn để tìm đường cho những lo toan, trắc trở gặp phải; có khi Nhẫn để tránh đụng chạm, xung đột với nhau; có khi Nhẫn là để thêm sự vị tha, lòng trắc ẩn, thêm bạn, bớt thù, để nhận ra trắng, đen… Nhưng chung quy lại, Nhẫn có thể đem lại nhiều điều tốt đẹp cho chính cuộc sống của mỗi người, cho cả thế giới này.

    Nói chung là, bàn về cái này cũng rất khó để nói. Bởi, Nhẫn, đồng nghĩa sẽ là Nhịn và Nhường. Tôi thì có thể làm được cả hai là Nhịn và Nhường. Tuy nhiên, tôi không thích sự thiếu thẳng thắn, không chấp nhận được sự không trung thực, và sẽ không để ai chà đạp lên mình, càng không có chuyện sống với nhau bằng mặt mà không bằng lòng. Đối với tôi, một trái tim trung thực là sự khởi đầu cho một nhân cách trung thực, cho một tình bạn tốt đẹp, cho một gia đình êm ấm, cho một thế giới hòa bình. Chắc chắn tôi không thể làm vừa lòng được tất cả mọi người sống quanh mình. Nhưng chí ít, tôi có thể làm vừa lòng chính bản thân với những gì tôi đã hiểu. Đó là cách tôi lựa chọn.

    Ở tuổi này, nay nghiệm lại về chữ NHẪN trong cuộc sống, tôi thấy chữ nhẫn thực sự là khải đạo, là kim chỉ nam dẫn đường trong một xã hội xa hoa xứ người.

    Học cách để đối nhân xử thế là cái phải học cả đời. Bởi tất cả mọi sự thành công hay thất bại trong cuộc đời, một phần lớn là do việc đối nhân xử thế. Và điều tôi thấy từ chính bản thân mình, phải học được chữ Nhẫn và chữ Tâm thì mới học được mọi điều khác.

    Xuân năm nay đầu năm khai bút, trời xuân Bắc Mỹ với cơn gió đông nhẹ thoảng, tôi lại xin hai chữ: TÂM và NHẪN …..





    Phạm Khang

    Toronto, Canada - Mùng 4 Tết Xuân Đinh Dậu 2017



    oOo


    THAM KHAO - Reference

    1. http://tuvisomenh.com/tuc-khai-but-%C4%91au-nam-1370

    2. http://www.stockchart.com.vn/PT-Co-b...a-cuc-sng.html

    3. http://tubitam.com/tan-man-ve-chu-nhan.html

    https://drive.google.com/file/d/1N-m...ew?usp=sharing

  • #2
    Tiếng Việt tuyệt vời

    "ông nói gà, bà nói vịt". Đừng tức mình nha anh Khang, cho KD sorry luôn nhá.

    sáng nay mới mở cửa ra thì đã nghe tiếng rên rỉ từ ngoài đường vọng vào: Trời ơi! sao anh nỡ NHẪN TÂM đến thế? huhu

    :cuoilan: :cuoilan: :cuoilan:.

    Thân ái

    KimDung

    Comment


    • #3
      Nhẫn tâm = nhẫn + tâm

      Nhẫn & Tâm = khải đạo, dẫn đường ....



      Đúng như KD nói, tiếng Việt thật phong phú .... :caphe:
      https://drive.google.com/file/d/1N-m...ew?usp=sharing

      Comment


      • #4
        Các bạn và KD ơi,

        Còn H lúc đó đang lang thang thơ thẩn ngoài đường, may mắn chứng kiến được khúc sau :

        Chàng tóc đã muối tiêu, xòe bàn tay có mang nhẫn cưới áp lên ngực anh, bảo: “TÂM anh đây, và NHẪN đây nè, đừng khóc nhè nữa nha, coi chừng cháu nội cháu ngoại của chúng mình bắt chước đó ”

        Cặp mắt bà nội bà ngoại chợt lóe sáng long lanh, hihi

        Thân ái

        Hiền


        Comment


        • #5
          [justify]Nhân lúc bàn về chữ Nhẫn ngày Tết đầu năm và bạn Hiền bên tận xứ Kangaroo đề cập về chiếc nhẫn cưới, người viết xin lượm lặt thêm vài ý kiến dưới đây về chiếc nhẫn cưới.

          [/justify]

          :caphe::caphe::caphe::caphe::caphe:

          Chúng ta luôn nghĩ trong hôn nhân, cái thứ mà người ta ràng buộc nhau chẳng phải là tờ hôn thú, mà chính là cái nhẫn cưới.

          Chiếc nhẫn cưới bản thân nó chẳng có sức mạnh thần thánh gì, kể cả nó làm bằng kim cương hay chỉ đơn giản là được mạ vàng rởm, cái giá trị của nó nằm ở trong suy nghĩ của bạn. Khi mà bạn cảm thấy mình đã có một sự ràng buộc trách nhiệm, tất nhiên là trên cơ sở tin yêu với đối phương, tự dưng bạn thấy chiếc nhẫn cưới như một động lực nhắc nhở “Ta là ai? Ta nên làm gì cho hôn nhân của mình? Ta nên sống như thế nào?”, còn nếu không thì nó cũng chỉ là một cái nhẫn bình thường mà bạn có thể mua nó ở bất cứ đâu…

          Không phải nhắc nhở bản thân một điều gì cả, chỉ là thừa nhận rằng cuộc đời mình đã khác, đã có những ràng buộc vô hình, đã có thêm những trách nhiệm mới cần phải hoàn thành trước khi nghĩ đến những ham muốn của bản thân, thừa nhận rằng ngay cả khi hai bàn tay ta chẳng đeo một cái nhẫn nào thì ta vẫn từng là một người đã kết hôn, và ta không thể sống an nhiên tự tại như một cô gái độc thân được… Chiếc nhẫn cưới với ta, nó giống một thứ hoài niệm chẳng vui chẳng buồn nhưng in sâu hoắm vào vệt đường đời mà ta đã đi qua.

          Ngoài ý nghĩa gắn bó, tin tưởng lẫn nhau nhẫn cưới còn là biểu trưng cho sự thủy chung, lâu bền, mang ý nghĩa nghiêm túc hơn vì kể từ khi họ trao nhẫn cưới cho nhau họ đã chính thức làm vợ chồng. Cuộc sống của họ không còn đơn giản là sống vì bản thân mình nữa, mỗi khi nhìn vào chiếc nhẫn cưới trên tay họ luôn thấy trách nhiệm của mình đối với người bạn đời của mình dù sướng vui, đau khổ, khó khăn sung sướng… thì họ sẽ luôn bên nhau cùng nhau vượt qua.

          Nhẫn cưới chính là tình yêu của cả hai để họ cùng nhau vượt qua khó khăn, đau khổ trong cuộc sống và gắn bó với nhau đến cuối cuộc đời. Nó đòi hỏi sự vị tha của lý trí, sự nhẫn nhịn của tâm thức trong mỗi chúng ta.

          Khấn bề trên con là người ngoại đạo

          Ước cùng ai sánh bước đến giáo đường

          Trao cho nhau đôi nhẫn cưới uyên ương

          Thề sẽ mãi sớt chia vui ,buồn ,khổ ...

          (KQ)

          :caphe::caphe::caphe:

          Phải chăng biểu tượng chiếc nhẫn cưới được mang tên "Nhẫn" đúng theo ý nghĩa của nó ....
          https://drive.google.com/file/d/1N-m...ew?usp=sharing

          Comment


          • #6
            Anh Khang và các bạn mến

            Trong thế kỷ 21 hình như con người sống thiên về duy vật nhiều hơn nên chiếc nhẫn mất ý nghĩa nhẫn nại của nó rồi. Lúc yêu thì cũng trao nhẫn cho nhau, đeo vào để người khác biết mình đã có chủ, lúc không thích thì gỡ ra trả lại rất xòng phẳng rồi rao trên facebook ông/bà này........tôi bỏ rồi.

            Thánh nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu có nói cho mình biết:

            "Vẻ rực rỡ của bông hồng, màu trắng của bông Hụê không tước mất hương thơm của bông hoa tím hay lấy mất đi vẻ hấp dẫn mộc mạc của bông cúc dại. Nếu mỗi bông hoa nhỏ cứ muốn làm một bông hồng, mùa xuân hẳn sẽ mất vẻ yêu kiều"

            "Xin nhớ rằng , không một điều gì nhỏ dưới mắt Thiên Chúa. Hãy làm mọi việc với TÌNH YÊU"

            Theo thiển nghĩ của KD,Thánh Nữ đã nhắc mỗi người có một cái duyên riêng, không ai lấy được của ai. KD làm mọi việc với tình yêu theo từng góc độ của chúng, với ông bà, cha me, vợ chồng, con cái, bạn bè, tha nhân.....một cách bình an không tính toán thiệt hơn, chắc chắn D sẽ được một gia đình êm ấm, một hội ái hữu DHSPKT bền chặt.....

            KD viết lên lối sống của KD, nếu có gì sai trái hay thiếu xót xin mọi người góp ý.

            Thân ái

            KimDung

            Comment


            • #7
              Đời người là một trò chơi giữa "nếu" và "sẽ", giữa nguyên "nhân " và kết "quả ". Một người trồng cây sẽ biết chọn cho mình những "quả" ngọt và không bao giờ phải hối tiếc ...

              Một chút xẻ chia, một chút quan tâm ... sẽ cảm thấy cuộc sống của mình đáng sống hơn và hạnh phúc hơn vậy.

              Chúc các bạn năm mới hạnh phúc hơn.


              https://drive.google.com/file/d/1N-m...ew?usp=sharing

              Comment


              • #8
                Originally posted by 'KimDung'

                KD làm mọi việc với tình yêu theo từng góc độ của chúng, với ông bà, cha me, vợ chồng, con cái, bạn bè, tha nhân.....một cách bình an không tính toán thiệt hơn, chắc chắn D sẽ được một gia đình êm ấm, một hội ái hữu DHSPKT bền chặt.....


                KD mến,

                Gia đình nhỏ của KD có những 4 thành viên, còn hội ái hữu ĐHSPKTTĐ đông thành viên lắm, mà KD nghĩ rằng khi KD làm mọi việc với tình yêu theo từng góc độ của chúng, với ông bà, cha me, vợ chồng, con cái, bạn bè, tha nhân.....một cách bình an không tính toán thiệt hơn, chắc chắn D sẽ được một gia đình êm ấm, một hội ái hữu DHSPKT bền chặt.....

                Ôi KD ơi là KD ơi, H thấy trí tưởng tượng của cô nàng bị lẩm cẩm hơi nặng rồi đấy nha, quên cả phép toán cộng đơn giản sau đây rồi sao:

                Vì cả 4 người Cừ+Dung+James+Joey đều yêu nhau nên mới có đáp số là một gia đình KD êm ấm chứ, đúng không?

                Các bạn mến,

                H nghĩ khi áp dụng công thức toán cộng ấy cho số thành viên của hội ái hữu chúng mình thì cũng sẽ cho chúng ta một đáp số đó.

                Các bạn ơi, H chợt nghĩ có bạn sẽ thấy rằng nhỏ H này còn lẩm cẩm gấp trăm lần nhỏ KD hihi

                Thân ái

                Hiền


                Comment


                • #9
                  Theo như người viết nghĩ - ý KD là:

                  Nếu chúng ta làm mọi việc với TÌNH YÊU (dưới mắt Thiên Chúa) thì chúng ta sẽ có một hội ái hữu ĐHSPKT bền chặt....., phải không KD ?


                  https://drive.google.com/file/d/1N-m...ew?usp=sharing

                  Comment


                  • #10
                    Có người nhìn thấy chữ Nhẫn lại bảo: “......... Bền lòng nhịn nhục được thì cái tâm mới an định, nhất là về phương diện tu hành đạo đức, phải thực hành chữ Nhẫn trước tiên”.

                    .................................................. .................................................. ............

                    Các bạn mến,

                    Tác giả viết: Bền lòng nhịn nhục được thì cái tâm mới an định.

                    H thấy cái tâm sao có thể an định được nếu vẫn còn phải nhịn nhục, nên H đã tự sắp xếp lại như sau: khi cái tâm an định thì không cần đến sự nhịn nhục.



                    Tác giả viết : nhất là về phương diện tu hành đạo đức, phải thực hành chữ Nhẫn trước tiên.

                    H không nghĩ như thế, bởi vì muốn tu hành đạo đức thì trước tiên phải phân biệt được giữa thiện và ác, để làm điều lành và tránh điều xấu.

                    Cho nên H chỉ xin mỗi chữ TÂM thôi các bạn à. Xuất phát từ chữ TÂM thì mình sẽ thấy nhẹ nhàng, tự nguyện, niềm vui trong mọi việc, trong mọi hoàn cảnh, trong tinh thần phục vụ, cứ thích thú để thi hành, để đạt được cái mình theo đuổi.

                    Các bạn ơi, không thể chối từ ý nghĩa của chiếc nhẫn cưới, tuy nhiên trong hôn nhân, có vô số điều khiến người ta ràng buộc nhau lắm, không phải chỉ là vì cái nhẫn cưới hay là tờ hôn thú thôi đâu.

                    Thân ái

                    Hiền


                    Comment


                    • #11
                      Hiền thân mến,

                      Chữ "Nhẫn" theo đúng nghĩa của nó là kiên nhẫn, không phải là nhịn nhục ...

                      Theo định nghĩa từ Wikipedia thì - Kiên nhẫn (hay nhẫn nại) là trạng thái của sự chịu đựng trong những hoàn cảnh khó khăn, có nghĩa là kiên trì đối mặt với sự chậm trễ hoặc hành động khiêu khích mà không biểu hiện sự khó chịu hoặc giận dữ một cách tiêu cực; hoặc kiên nhẫn khi gặp căng thẳng, đặc biệt khi đối mặt với sự khó khăn lâu dài. Kiên nhẫn là mức độ một người có thể chịu dựng trước khi chuyển biến tiêu cực. Từ này cũng được dùng để chỉ những người có đặc điểm kiên định.

                      Sự góp ý của Hiền rất biện chứng và đầy đủ. Nhất là chữ "TÂM' được đề cập và phân tích rất xác thực và có sức thuyết phục. Tâm ta có an lành thì lòng kiên nhẫn mới vững chãi ...

                      Đầu năm mới, gửi Hiền chữ Tâm làm khải đạo ...


                      Thanks for sharing ...
                      https://drive.google.com/file/d/1N-m...ew?usp=sharing

                      Comment


                      • #12
                        Chỗ này thực hành khó qúa với Dung, trong đời sống có muôn ngàn trường hợp khác nhau, tâm tính mỗi người khác nhau, hấp thụ nền giáo dục khác nhau.....

                        Hàng ngày theo dõi tin tức KD thấy có những người họ yêu con người một cách lạ lùng. Dưới mắt nhìn của '1 số người họ rất là khùng , có người còn cho họ là " yêu khùng"

                        Thế kỷ này trên thế giới có những dịch bệnh lạ, cực kỳ nguy hiểm khi xuất hiện, nó nhanh chóng cướp đi bao nhiêu sinh mạng. Nếu không có những người " yêu khùng" , điển hình là những nhân viên y tể, hồng thập tự v.v. Tự dưng bỏ nơi sinh sống sung sướng an toàn ở Mỹ, Úc, Pháp, Tây Ban Nha ...... đi làm việc vất vả, không lương. Âu cũng là nhờ trái tim yêu đó mà người dân trong 3 nước lạc hậu ở Tây Phi : Siera, Leone, Guinea thoát được dịch bệnh vỉrus Ebola , và còn nhiều nhiều nữa



                        Họ làm việc vui vẻ, không hề thấy mệt mỏi với cái Tâm, nhưng trái tim yêu của họ đâu có phải đều được mọi người đón nhận dễ dàng, họ còn bị đánh, bị giết , vậy mà họ vẫn Kiến Trì cứu thoát cho những dân tộc đó không bị hủy diệt

                        Khi con tim họ yêu đồng loại đầu phải là họ không yêu gia đình họ

                        Những người xuất chúng mà có trái tim yêu thì họ luôn kiên nhẫn làm được những chuyện siêu phàm như vậy. Họ muốn mọi người được ấm no như họ là họ vui rồi.



                        KD là người tầm thường hơn bao nhiêu người tầm thường khác, nhìn vào những tấm gương đó Hàng ngày làm những việc bé nhỏ bằng cả trái tim , vậy mà đôi khi gặp việc mình thấy đúng mà người kia lại thấy sai, nhịn được thời gian rồi cũng sụp đổ, KD yếu đuối không kiên trì được như bao người khác. Muốn khỏi bị ảnh hưởng đến sức khỏe thì chỉ có cách lãng quên, (Người hay bỏ quên thường sống vui) vậy mà cũng khó quên lắm, không ghét mà lại sợ . Nhưng dù sao đi nữa thì KD vẫn có cây kim chỉ đường : "mến Chúa ,yêu người" trong khả năng hạn hẹp của mình.

                        Mến Chúa, yêu người

                        Ai ơi! Đời ta vui tươi

                        Dẫu có chông gai, đau thương!

                        Tình yêu lướt sóng,

                        Đến với anh em,

                        hôm nay, còn trên cõi đời.

                        Mến Chúa ! Yêu người .

                        Ai ơi! Đời ta vui tươi,

                        Thân ái

                        KimDung

                        Comment


                        • #13
                          Sống trong đời sống cần có một tấm lòng

                          Để làm gì em biết không ?

                          Để gió cuốn đi , để gió cuốn đi

                          Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông

                          Ngày vừa lên hay đêm xuống mêng mông

                          Ôi trái tim đang bay theo thời gian

                          Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian ...

                          :caphe::caphe::caphe:

                          Quan niệm sống của KD không khác thường. Nhưng ít ai lại ... có quan niệm tốt đẹp lý tưởng như vậy! Quan niệm "yêu đời đẹp đạo " đó là kim chỉ nam cho mọi người để sống chung hài hòa với nhau. Sống trong đời sống phải có một tấm lòng ... Đúng vậy, và khi chúng ta gặp một sự "vấp" nào trong cuộc sống thì mỗi chúng ta phải tự hiểu rằng ... đó là cuộc sống phức tạp của nhân loại ! Không có gì phải khuất tất ....để niềm vui sẽ quay trở lại.

                          Những ca từ của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã giúp chúng ta hiểu sâu sắc hơn về giá trị của “tấm lòng” trong cuộc đời. Mỗi con người sống trong xã hội, trong một cộng đồng chúng ta cần kết nối những tấm lòng ấy lại với nhau. Có như vậy xã hội mới thoát ra khỏi căn bệnh vô cảm.
                          https://drive.google.com/file/d/1N-m...ew?usp=sharing

                          Comment


                          • #14

                            Comment

                            Working...
                            X