Announcement

Collapse
No announcement yet.

Chuyện xưa giờ mới kể

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Chuyện xưa giờ mới kể



    Bạn cùng lớp 72KNN đang ở Vietnam vừa liên lạc được có tặng một bài viết kỷ niệm đến trường ngày xưa. Phảng phất trong bài viết là những hình ảnh một thời gợi nhớ nhiều kỷ niệm đến trường SPKT mà chúng ta có thể thấy mình trong đó.

    Chuyện xưa giờ mới kể … Chia sẻ với các bạn với sự đồng ý của tác giả.

    Tình thân,

    4



    ~~~oOo~~~




    Gửi tặng hai bạn vừa kết nối lại được mối liên lạc Thủy (Regina Pacis) & Tư (SPNN).









    Sau ngày lịch sử 30/04/1975 tôi phải về trường chính ở Thủ Đức học. Lúc ấy kinh tế khó khăn, nhiên liệu thiếu thốn, không có xăng để chạy xe gắn máy nên tôi phải ra bến xe Nguyễn Hoàng (nay đã giải tán) đón xe đò tuyến đi Biên Hòa, hay đi Dĩ An (xe Liên Hiệp, Liên Thành) để đến trường. Khách đi xe 2 tuyến này buổi sáng sớm (trước 7 giờ) chỉ thuộc 4 nhóm: sinh viên Sư phạm KT, học sinh trường Kỹ Thuật Việt-Đức (trường kế bên), sinh viên đại học Nông Lâm (lúc này chuyển từ khu Cường Để về trường chính ở Thủ Đức, [ngay ngã ba xa lộ Thủ Đức, xa lộ Đại hàn] ở bên kia đồi so với trường tôi), và công nhân của những xí nghiệp chung quanh. Dân thường không đi giờ đó vì… chen không lại. Lúc nầy, số sinh viên nữ trường tôi tăng lên rất nhiều do Bộ Đại Học sát nhập những trường cao đẳng, trường tôn giáo, trường tư có ngành đào tạo tương tự vào. Chỉ sau vài lần đón xe chúng tôi đã biết ai là “phe ta” (bạn học cùng trường). Sau những lần xe đã chạy, nhìn trở lại bến chúng tôi thấy vẻ mặt thất vọng của các bạn nữ đang đứng dưới đường. Các bạn sẽ bị trể học hay không đi học được, chúng tôi rất ái ngại. Thế là chúng tôi bàn với nhau cách giúp bạn nữ. Khi xe đến, phe ta tập trung ở một cửa, 2 hay 3 bạn nam sẽ chen đến cửa, đẩy vẹt đám đông ra rồi chắn hai bên cửa, các bạn nữ đi ngay sau các bạn nam nên sẽ dễ dàng lên xe, nam sinh viên sẽ lên sau. Cách ấy khá hiệu quả. Trong một lần chen lên xe, tôi đứng chắn bên trái cửa xe sau cho các bạn nữ lên. Đám đông phía sau đẩy mạnh quá làm tôi bị trợt tay. Cũng may tôi kịp dùng vai trái chịu lại nhưng bị mất thăng bằng, đầu chúi vào trong xe. Bạn nữ đi sau cùng đã leo được lên xe. Tôi cũng lên theo vì lúc này nửa người trên của tôi đã ở trong xe. Để giữ thăng bằng, tôi lập tức dùng tay chỏi xuống băng ghế cuối xe, nhưng không biết vì sao lúc ấy tôi không chỏi sấp mà lại chỏi ngửa lòng bàn tay. Cô bạn đi trước tôi vừa lên xe thấy chỗ trống lập tức ngồi xuống, và cô ngồi ngay trên bàn tay đang để ngửa của tôi! Theo trớn đẩy của đám đông phía sau, tôi rút tay ra, rồi bước lên xe. Khi đã ổn định chỗ… đứng, tay phải nắm được thanh vịn trên trần, tôi muốn vung nguyên cánh tay trái (vừa rồi vai va vào cửa) xem có bị thương tổn gì không, vì sau mỗi lần chen lấn như vậy về nhà tôi thấy trên người có thêm những vết thâm tím. Xe chật nên tôi chỉ có thể gặc bàn tay trái mấy lần để kiểm tra xem có trặc trẹo gì không (Mà có nặng nề gì đâu? Chỉ khoảng 50kg thôi!). Đã thế, tôi còn đưa bàn tay lên gần mắt ngắm nghía xem có bị trầy trụa (!), rồi chụm môi thổi như để làm nguội bàn tay sau khi chạm phải một vật … quá nóng. Những hành động vừa nói tôi làm một cách tự nhiên, nhưng đến đây tôi chợt nhận ra đang đứng ngay trước mặt cô bạn, cô gái có sống mũi rất cao, và đôi mắt sáng sau cặp kính cận gọng nhựa. Mọi cử chỉ “quái gở” của tôi được cô ngước nhìn chăm chú, và việc ấy khiến mặt cô đang hồng (do nóng, vì trên xe quá đông người) trở thành đỏ ửng. Nhìn thấy cô bạn như thế tôi cũng cảm thấy ngượng nên vội quay mặt đi. Từ đó về sau mỗi khi gặp lại trong trường, hai chúng tôi kín đáo nhìn nhau mỉm cười. Bí mật ấy được giữ riêng cho hai chúng tôi.



    Chút kỷ niệm này tôi xin dành cho:

    • Thầy Đỗ Bá Khê, Viện trưởng Viện Đại Học Bách Khoa, Thủ Đức.

    • Thầy Nguyễn Thụy Ái, Hiệu trưởng Trường Đại Học Giáo Dục, cùng những Thầy, Cô đã dạy tôi trong suốt thời gian theo học tại trường (kể cả về sau này khi trường đổi tên thành Đại học Sư Phạm Kỹ Thuật tp. HCM. Sau này trường đổi hiệu trưởng nhiều và nhanh quá, tôi chỉ nhớ thầy Hiệu trưởng đầu tiên [quân quản] là thầy Cao Minh Thì.)

    • Những Thầy, Cô đã dạy tôi khi học tại Trung Tâm Quốc Gia Nông Nghiệp.

    • Các bạn cùng khóa 1 SPNN, những người còn ở Việt Nam, đang ở nước ngoài hay đã về miền miên viễn.

    • Cô bạn từ trường Regina Pacis chuyển đến, người cùng chia sẻ với tôi bí mật vừa bị bật mí.



    Nguyễn Hoàng Long




    Best wishes,

  • #2
    Em thích nhất mục chuyện xưa giờ mới kể đã được dấu kín mấy chục năm , nay mới được bật mí, vì mới uống thuốc liều

    Comment


    • #3
      P xin chúc mừng anh Tư mấy ngày qua đã sưu tầm được một cây bút dí dỏm và có tiềm năng quá

      P cũng xin chào anh Long , P rất cám ơn anh Long về những bài viết buồn vui thời đi học ở Thủ Đức của Anh , hồi đó P cũng là dân ngoại trú , cũng được các anh mở đường cho lên xe đò mỗi khi dừng lại , lúc đó P chỉ biết phóng lên cho lẹ không kịp cám ơn , để các anh giữ cửa còn lên cho kịp vì có khi người chưa lên hết xe vội lăn bánh , nếu mà người giữ cửa lên không kịp cũng tội nghiệp lắm , có khi hy sinh vì các cô mà bị xe đò ... bỏ chạy ! :cuoilan:

      Khi qua đây thời gian đầu chưa có xe hơi , P cũng đón xe lửa xe bus đi làm , giờ giấc mình đi mình về , cũng là giờ các em học sinh đi học , còn có phụ huynh hộ tống , nên những giờ đó kiếm được một chỗ đứng trên xe là chuyện bình thường , có khi thấy đông quá nhiều người phải chờ chuyến sau , tuy nhiên P chưa bao giờ bị đứng hoặc chờ chuyến sau cả vì mình mang sang đây một kinh nghiệm đầy mình về chuyện đón xe từ thời học Thủ Đức , thậm chí nếu có bạn đi cùng P chỉ nói nhỏ follow me , là mọi chuyện đều hạnh thông , hihi

      P còn nhớ hồi đó các anh còn chia nhóm nữa , khi xe vừa tới một nửa phóng lên trước , một nửa giử cửa ở dưới , khi vừa thấy các cô lên xe được , các anh lên trước vội đứng lên làm như ghế đó còn trống tức là âm thầm nhường chỗ , :thank3: hihi

      Cám ơn anh Long rất nhiều , nhờ những bài viết của anh mà mấy hôm nay P dần dần nhớ ra nhiều kỷ niệm vui lắm

      Chúc anh Long sẽ mau chóng thành member và tìm được nhiều niềm vui khi dạo chơi ở đây nhen

      Thân mến


      Comment


      • #4


        Kỷ niệm đón xe đò đến trường ngày xưa và các comments của các bạn Lê Phương cũng như Ngọc Lan làm gợi nhớ lại chuyện cũ của 2 chàng sinh viên cùng 3 nữ sinh viên thường đón xe đò Phước Lộc để đến trường SPKT-TĐ. Xe đò Phước Lộc bắt đầu từ bến xe Nguyễn Hoàng ở gần chợ An Đông, theo đường Nguyễn Hoàng, đến Ngã Bảy chạy suốt trọn con đường dài Phan Thanh Giản qua nhiều giao lộ để đến ngã tư Hàng Xanh trước khi lên cầu Saigon ra xa lộ Biên Hòa đi đến ngã tư Thủ Đức rồi hướng về điểm đến cuối cùng là chợ Thủ Đức.

        Thường đón xe sáng sớm trước 7 giờ để đến trường SPKT-TĐ, lúc học chính trị, khoảng cuối năm 1975 đầu năm 1976, hai chàng SV cùng khóa, người thì lên xe từ điểm khởi hành ở bến xe và người còn lại thường lên xe ở khoảng đầu đường Phan Thanh Giãn ở Ngã Bảy hay giao lộ Cao Thắng gần đó nên trên xe họ có chỗ ngồi và hay ngồi chung dãy ghế để trò chuyện cùng nhau.

        Khi xe chạy đến ngã tư Phan Thanh Giản và Lê Văn Duyệt thì số ghế ngồi trong xe thường còn lại rất ít, nhưng số lượng hành khách đón xe tại đây thường xuyên đông đúc, trong đó có rất nhiều sinh viên SPKT-TĐ (Đây là điểm đông khách như trạm ngã tư Hàng Xanh, là địa điểm tập trung đông đảo các SV đón xe đến trường. Thường các nữ sinh viên được phái nam phe ta chắn cửa nhường đường lên trước như bạn NHLong đã kể, nên thỉnh thoảng một ít nàng có được chỗ ngồi). Trong nhóm sinh viên nữ đón xe tại đây có 3 cô SV có vẻ thân thiết thường lên xe cùng nhau, hy vọng ngồi cùng một dãy ghế ngồi trong xe để trò chuyện, nhưng thường thất vọng hoặc phải ngồi cách nhau. Tuy nhiên, mỗi khi lên xe gặp hai chàng SV cùng trường thì sự thất vọng đó sẽ không còn nữa bởi vì hai chàng đó sẽ nhường 2 chỗ ngồi thường với 1 ghế trống cùng dãy cho 3 nàng. Biết là cùng trường nhưng chưa biết tên, nhưng những lần đứng dậy người nhường chỗ luôn nhoẻn miệng cười mời, để hy vọng nhận được nụ cười cảm ơn trước khi 3 nàng tiếp tục nói chuyện với nhau. Và 2 chàng SV kia đứng hòa lẫn với mọi người chen chúc trên xe cho đến khi đến trường ở ngã tư Thủ Đức.






        Qua những lần gặp gỡ trên các chuyến xe kỷ niệm và sau nhiều lần đi bộ trên con đường cong cong từ ngoài cổng trường vào mà 2 chàng SV đó thường đi phía sau 3 nàng để rồi tình cờ khám phá ra rằng 3 cô sinh viên đó, mỗi người có một kiểu dáng đi ... rất ấn tượng, không ai giống ai. Hai chàng giữ cho riêng mình và chỉ kể cho nhau nghe, mỗi khi có dịp nhắc đến thì cả hai cùng cười mà thôi.

        Cảm ơn tác giả, Ngọc Lan và Lê Phương với comments nhắc lại những kỷ niệm một thời.

        Tình thân,

        4


        Best wishes,

        Comment


        • #5
          Mình viết bài nầy để chia sẻ với các bạn niềm vui may mắn có được.

          Cô bạn Regina Pacis ơi giờ bạn ở đâu?

          Rất vui vì bài viết của mình được Diễn Đàn Sư Phạm Kỹ Thuật-Thủ Đức và các bạn tích cực tiếp nhận. Việc nầy giúp mình thêm vui và mạnh dạn hơn khi tham gia. Chào các bạn.



          Nguyễn Hoàng Long đứng giữa . Photo from website tongphuochiep-vinhlong.com


          Nguyễn Hoàng Long 72KNN

          Comment


          • #6


            Chào mừng Long đã đến với diễn đàn SPKT. Xuất hiện với hình ảnh ra mắt tuyển tập... ấn tượng quá. Nhìn hình có lẽ Long ngày nay viết nhiều và các bài viết đã được đóng thành tập, sách. Chúc mừng bạn!!






            Hy vọng Long sẽ thường xuyên viếng thăm và sinh hoạt với diễn đàn, và chia sẻ với các bạn đồng môn SPKT những bài viết, những sáng tác, với ngòi bút lời văn của chính mình.

            Long có được niềm vui kỷ niệm đặc biệt với cô bạn mang đôi kính cận. Cô bạn “có sống mũi rất cao, và đôi mắt sáng sau cặp kính cận" ơi, có bạn cũ đang tìm !! .... Có lẽ chỉ còn là kỷ niệm!! Thôi thì nghe bài nhạc youtube vui tươi vậy:


            Tình thân,

            4


            Best wishes,

            Comment


            • #7



              Hơn 2 năm nay mình sinh hoạt với trang tongphuochiep-vinhlong.com, trang web của cựu GV và HS trường Tống Phước Hiệp, Vĩnh Long vì mình học đệ ngũ và đệ tứ ở đó. Hình nầy chụp buổi ra mắt đặc san cho nhóm GV & HS ở SG. Quyển đặc san ra đời chủ yếu là để giới thiệu những cộng tác viên của trang (có hơn 300 cây bút), trong đặc san có in 1 bài (dài khoảng 6 trang) của mình. Thế thôi. Chào.

              NGUYỄN HOÀNG LONG (72KNN)

              (Chữ xanh đậm là shortcut)

              Comment


              • #8

                Thỉnh thoảng BBT có giới thiệu thêm thân hữu với DD, tuy nhiên đa số các bạn mới đều đã không ở lại. Lần này anh Tư đã phải dấn thân, hy vọng "bà mai" mát tay sẽ khiến anh Long không thể nói lời từ giã. "Người ơi người ở đừng về", cám ơn anh Tư, anh Long và tất cả các bạn đã có những đóng góp để DD luôn có sức hấp dẫn.

                Comment


                • #9
                  Hi anh Long!

                  HN cũng là dân TPH đây, nhưng chỉ học có 2 năm đệ thất và đệ lục, sau đó, 1968 sang Kỹ Thuật VL học tiếp tục rồi đi thẳng lên SPKT TĐ luôn...!

                  HN 74 KNC
                  :coffee:

                  Comment


                  • #10
                    Chào HN, đồng hương Vĩnh Long,

                    Mình biết vào DĐ SPKT-TĐ sẽ gặp lại nhiều đồng hương VL vì các bạn học Kỹ Thuật Vĩnh Long sẽ lên tiếp SPKT hay Bách Khoa Phú Thọ. Nếu đã có cơ duyên gặp nhau trên diễn đàn thì chúng ta sẽ nói về quê hương Vĩnh Long nhé? Chào.

                    Comment


                    • #11
                      Originally posted by 'TuNguyen'



                      Kỷ niệm đón xe đò đến trường ngày xưa và các comments của các bạn Lê Phương cũng như Ngọc Lan làm gợi nhớ lại chuyện cũ của 2 chàng sinh viên cùng 3 nữ sinh viên thường đón xe đò Phước Lộc để đến trường SPKT-TĐ. Xe đò Phước Lộc bắt đầu từ bến xe Nguyễn Hoàng ở gần chợ An Đông, theo đường Nguyễn Hoàng, đến Ngã Bảy chạy suốt trọn con đường dài Phan Thanh Giản qua nhiều giao lộ để đến ngã tư Hàng Xanh trước khi lên cầu Saigon ra xa lộ Biên Hòa đi đến ngã tư Thủ Đức rồi hướng về điểm đến cuối cùng là chợ Thủ Đức.

                      Thường đón xe sáng sớm trước 7 giờ để đến trường SPKT-TĐ, lúc học chính trị, khoảng cuối năm 1975 đầu năm 1976, hai chàng SV cùng khóa, người thì lên xe từ điểm khởi hành ở bến xe và người còn lại thường lên xe ở khoảng đầu đường Phan Thanh Giãn ở Ngã Bảy hay giao lộ Cao Thắng gần đó nên trên xe họ có chỗ ngồi và hay ngồi chung dãy ghế để trò chuyện cùng nhau.

                      Khi xe chạy đến ngã tư Phan Thanh Giản và Lê Văn Duyệt thì số ghế ngồi trong xe thường còn lại rất ít, nhưng số lượng hành khách đón xe tại đây thường xuyên đông đúc, trong đó có rất nhiều sinh viên SPKT-TĐ (Đây là điểm đông khách như trạm ngã tư Hàng Xanh, là địa điểm tập trung đông đảo các SV đón xe đến trường. Thường các nữ sinh viên được phái nam phe ta chắn cửa nhường đường lên trước như bạn NHLong đã kể, nên thỉnh thoảng một ít nàng có được chỗ ngồi). Trong nhóm sinh viên nữ đón xe tại đây có 3 cô SV có vẻ thân thiết thường lên xe cùng nhau, hy vọng ngồi cùng một dãy ghế ngồi trong xe để trò chuyện, nhưng thường thất vọng hoặc phải ngồi cách nhau. Tuy nhiên, mỗi khi lên xe gặp hai chàng SV cùng trường thì sự thất vọng đó sẽ không còn nữa bởi vì hai chàng đó sẽ nhường 2 chỗ ngồi thường với 1 ghế trống cùng dãy cho 3 nàng. Biết là cùng trường nhưng chưa biết tên, nhưng những lần đứng dậy người nhường chỗ luôn nhoẻn miệng cười mời, để hy vọng nhận được nụ cười cảm ơn trước khi 3 nàng tiếp tục nói chuyện với nhau. Và 2 chàng SV kia đứng hòa lẫn với mọi người chen chúc trên xe cho đến khi đến trường ở ngã tư Thủ Đức.






                      Qua những lần gặp gỡ trên các chuyến xe kỷ niệm và sau nhiều lần đi bộ trên con đường cong cong từ ngoài cổng trường vào mà 2 chàng SV đó thường đi phía sau 3 nàng để rồi tình cờ khám phá ra rằng 3 cô sinh viên đó, mỗi người có một kiểu dáng đi ... rất ấn tượng, không ai giống ai. Hai chàng giữ cho riêng mình và chỉ kể cho nhau nghe, mỗi khi có dịp nhắc đến thì cả hai cùng cười mà thôi.

                      Cảm ơn tác giả, Ngọc Lan và Lê Phương với comments nhắc lại những kỷ niệm một thời.

                      Tình thân,

                      4


                      Nếu trớ về 43 năm , thì 2 chàng sinh viên ngày xưa có vẫn còn galang cho 3 cô bạn cùng trường , chưa quen và cũng chẳng biết tên.?????

                      Nhớ lại những ngày đi học thủa đó , có lẽ , sinh viên nào cũng có thật nhiều khổ cực.....nhưng cũng có rất nhiều niềm vui ...phải không ạ???

                      Riêng nhóm Regina , thi ngoài cực khổ vì phải đổi trưởng, lại còn thêm nỗi lo sợ , làm sao để thích hợp được với hoàn cảnh mới, như trường học quá xa, quá lớn và có quá nhiều sinh viên .....

                      Bởi vậy , chúng tôi nếu có thể , thì luôn luôn đi chung với nhau , để giảm bớt nỗi lo và ủng hộ tinh thần cho nhau

                      Cảm ơn anh Long và anh Tư đã viết lại chuyện ngày xưa , để chúng ta nhớ lại thời đi học thật là ngây ngô nhưng là một thời huy hoàng phải nhớ.....

                      DH
                      Đình Hương

                      Comment

                      Working...
                      X