Announcement

Collapse
No announcement yet.

NẮNG HẠ 2018

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • NẮNG HẠ 2018






    Thời gian không thiên vị ai, không chờ đợi ai, cứ thủng thỉnh bước đi, khoảng khắc thời gian tiếp nối xoay vần. Australia cứ mỗi lần vào Hạ, chỉ còn một tờ lịch trên tường nhà còn xót lại cứ lơ phơ bay phập phồng theo vòng quay của cánh quạt trên trần nhà, nhìn nó gần như sắp rụng xuống. Báo hiệu một năm đã gần qua.

    Sáng nay , một sáng Chủ-Nhật thật yên tĩnh. Ngoài đường chưa có tiếng xe chạy nhiều, trong nhà mọi người còn nghỉ ngơi vì là ngày nghỉ cuối tuần. Mặt Trời mọc rất sớm, tia nắng non chiếu qua các cành cây cao, cỏ vẫn còn đọng chút sương mai, Không khí trong lành và còn dễ chịu.

    Vài tiếng "cong keng" từ chiếc đồng hồ chậm rãi vang ra báo thức cho mọi người trong nhà chuẩn bị đi dự lễ. Tan lễ trên đường về Joey nói

    _ Hôm nay con dắt ba mẹ đi chợ Noel

    _ Con dắt mẹ đi chơi xem đường phố muà Noel, ba ở nhà vì có hẹn với bạn rồi.

    Sau bữa điểm tâm Joey thúc mẹ lẹ lẹ đi sớm trời còn mát và phố ít người đi thoải mái hơn. Rời nhà ba mẹ lúc 11 am. Ghé nhà Joey để cất xe rồi hai mẹ con cuốc bộ ra trạm xe lửa Ashfield để đi về City. Trên đường đi Joey nắm tay mẹ đi vèo vèo trên những quãng đường quanh co, lúc lên cao, lúc xuống thấp. KD đi theo cậu mà cứ mắc cười trong bụng, mới giáng sinh năm nào hai đứa nhỏ theo ba mẹ đi dạo phố mùa Noel, lúc đó cậu nắm chặt tay mẹ vừa đi vừa chạy vì cặp gìo cậu còn ngắn qúa không bước theo kịp bước chân của mẹ, vừa đi vừa nhảy nhót, dáo dác nhìn đèn treo trên phố, có những lúc mỏi chân lại được ngồi chễm trệ trên lưng ba. Mùa giáng sinh năm nay cậu lại nhanh nhẹn dắt mẹ đi trên những con đường từ những mùa giáng sinh xưa vẫn chưa đổi tên mà sao nó xa lạ qúa. Ngày xưa con ngẩn ngơ bao nhiêu thì bây giờ mẹ ngơ ngẩn bấy nhiêu.








    City of Sydney đường xá còn thay đổi nhiều hơn nữa. Joey kể mẹ nghe "người ta đang xây dựng những tuyến xe điện dọc GeorgeStreet từ Circular Quay đến Kingsford và Randwick băng qua Central,Surry Hills và Moore Park, dự trù năm 2019 mới xong". Hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần, hai mẹ con tới City sớm, có những quãng đường trong phố còn vắng người, không có xe hơi chạy vì đường đang sửa lại cho xe điện và xe điện thì chưa có mặt vì đường chưa làm xong. Người đi bộ được đi nghênh ngang giữa đường, ngắm và chụp hình phố xá mùa giáng sinh thoải mái ở mọi góc độ mình thích. Đi nghênh ngang trên đường gặp chiếc xe đạp màu cam dựa bên gốc cây, Joey dùng đt di động mướn chiếc xe, xe tự động mở khóa Joey chạy một vòng rồi cho mẹ dắt xe ké khi trả xe, đúng là thời đại computer.








    Queen Victoria Building bên trong vẫn mang nét đẹp cổ kính như xưa, hôm naycòn đẹp lộng lẫy hơn, mùa giáng sinh năm nay Queen Victoria được trang trí những hoa đặc trưng của Úc. Hoa Wattle làm nền của Quốc gia Úc (KD giới thiệu trong bài Wattle Day), hoa Waratah biểu tượng của tiểu bang New South Wales.

    Vẫn theo thói quen mà khi xưa còn bé ba mẹ đã dạy cho. Bước vào Queen Victoria Building Joey nói:

    _ Mẹ, con cần mua một qùa cho con, mình vô tiệm sách nhé, con muốn một quyển sách để đọc trên xe lửa mỗi khi đi từ nhà tới bệnh viện và đi từ bệnh viện về nhà.

    _ tốt lắm, dẫn mẹ vô tiệm sách mẹ phụ lựa sách cho con.

    Tiệm sách cũng không qúa rộng nên khi vô đó mạnh đường ai nấy đi mà không sợ bị lạc. Tìm một hồi KD chọn quyển A LITTLE LIFE . Cầm quyển sách đi lại chỗ Joey , vừa thấy trên tay mẹ có quyển A LITTLE LIFE cậu cười haha .

    _ Mẹ, con cũng đang tìm quyển sách này.

    Hai mẹ con tíu tít nói nói cười cười Joey chụp hình cho mẹ, hai mẹ con làm náo động ở một góc, mấy người đang lựa sách gần đó cũng vui theo, mỗi người góp một câu rồi cười vui vẻ . thú thật họ nói chuyện văn chương KD nghe cứ như vịt nghe sấm chỉ biết được một câu cuối hỏi D -

    _ Bạn nghĩ gì mà cười thật tươi?

    _ Tôi cười vì tìm được nó trước cái người đang cần nó.

    Mọi người đều vui, cười tươi và chúc nhau tuần lễ may mắn.

    Ra khỏi tiệm KD hỏi Joey

    _ Họ nói gì vậy ? mẹ chỉ biết đại khái là họ bàn về cuốn sách buồn mà người mua nó lại cười tươi ?

    _ Đúng rồi mẹ, người ta thấy mẹ cầm cuốn sách buồn mà cười tươi nên mỗi người góp một ý cho vui. Bà Úc đứng tuổi nói "Laughing faces do not mean that there is absence of sorrow! But it means that they have the ability to deal with it." câu nói của William Shakespeare nói cái mặt cười không phải hết buồn mà là do người cầm nó lại. Cô gái tóc vàng nói "WE don ́t laugh because we ́re happy - we ́re happy because we laugh (William James, chúng ta không cười vì chúng ta hạnh phúc, chúng ta hạnh phúc vì chúng ta cười). Ông bên cạnh nói " To truly laugh, you must be able to take you pain, and play with it !! (Charlie Chaplin: để thật sự cười, anh phải lấy nỗi đau của mình ra và chơi với nó???).

    _ Cám ơn Joey, mỗi lần được gần bên con mẹ học được rất nhiều điều hay.

    _ Bây giờ mình đi lựa qùa cho mẹ, mẹ muốn qùa gì?

    _ Muà giáng sinh năm nay ba và mẹ có nhiều bạn Từ Mỹ , Việt Nam qua mẹ muốn có chocolate Úc đãi bạn.

    Joey dắt mẹ đến tiệm bán đủ mọi thứ kẹo bánh Chocolate làm tại Úc , tiệm KOKO BLACK, mẹ muốn thứ gì cậu cũng mua cho.

    Chọn qùa cho ba Joey dẫn mẹ đến tiệm bán mũ , hai mẹ con lựa cho ba một cái, mua xong Joey còn dặn mẹ "khi nào bạn ba qua mẹ dẫn các bác tới đây mua hàng của Úc về làm kỷ niệm chớ đừng tới Úc mà mua đồ china về thì quê . À con dẫn mẹ đến chỗ bán qùa tặng, ở đó người ta bán con Kangaroo, con bò hàng Úc làm".

    Đến chỗ bán qùa KD đặt mua 10 con Kangaroo tuần sau mới có vì hết hàng.

    Mua qùa cũng đủ rồi Joey rủ mẹ tới Harbour đi dạo.













    com tiep

  • #2




    Bươc ra khỏi Queen Victoria Building đang giờ ngọ thật khó chịu. Những tia nắng xoáy thẳng xuống mặt đường nhựa rồi hắt thẳng lên, con người đi trên đường cảm nhận được cái nắng hạ bỏng rát tạt thẳng vào mặt, ai nấy đều bước mau về hướng cảng Circular Quay, đường xuống dốc nhưng mới chỉ đi được một quãng là đã vã mồ hôi.

    Nắng Hạ không còn là những tia nắng nhẹ nhàng yếu ớt để mọi người nâng niu như nắng Đông. Mỗi khi muà Hạ về đều mang theo những tia nắng mạnh mẽ, nắng hạ quyết liệt đẩy lui những đám mây trên bầu trời, kiêu hãnh chiếm trọn bầu trời để phơi tràn những tia nắng vàng chói.

    KD đi dạo trên con đường kè mé biển, nhìn ngắm những công trình kiến trúc mới do con người tạo ra lại thấy City of Sydney lúc này bận bịu qúa đỗi, cảnh quang không còn thư thái như xưa. Xưa kia khi nhìn ra biển người ta cứ ngỡ biển là của riêng những chiếc tàu lộng lẫy, những chiếc phà dễ thương đưa người qua đò hay của những con thuyền rong chơi trên biển. Bây giờ thì khác rồi, khi nhìn ra biển, những con tàu đang neo đậu chờ khách, sau lưng nó lô nhô chi chít những building mới mọc lên như tranh gìanh cái gì đó, mới thoạt nhìn thì tàu và nhà không khác gì nhau lắm. Cảnh quang mất đi nét đẹp lênh đênh của con tàu trong mông mênh biển cả. Ngồi bên biển mà mọi sự quanh ta như đang hẹp lại riêng chỉ có bầu trời, nắng hạ đã mạnh mẽ xua tan dần những đám mây để lại một bầu trời xanh mênh mông xa vắng....

    KD nói với Joey

    _ Một khi cái màu vàng hổ phách rót xuống, chan lên vạn vật thì mọi sự đều...? héo úa. Cũng như tô phở, trong tô phở mọi thứ đều tươi, này nhé bánh phở tươi dẻo mềm, những cọng gía sống còn căng no tròn, những lát thịt bò tươi đỏ hồng và những lát hành lá xanh tươi kia chỉ cần chan lên một muôi nước lèo vàng ưng nóng hổi là mọi thứ trong tô phở đều xèo xuống ngay.






    Nhìn theo hướng tay Joey chỉ

    _ Mẹ thấy cái gì không?

    _ Cái nhà gì xây kiểu kỳ cục vậy?

    _ Haha..Restaurant. Người ta phơi hai cái tô ra trời cho mau khô đó mẹ. haha. mình tới đó ăn.

    Bị quê KD chọc lại

    _ Thôi để về nhà mẹ nấu cho ăn, con không nghe chú Văn Hường ca bài ca khuyên người ta ăn cơm nhà tốt hơn đấy à?.

    Tiếp tục lê gót tới chỗ hai cái tô phơi ngược lên trời, phần thì chưa đói, phần thì đi ngoài nắng mệt, hai mẹ con cò cưa nhau mãi về việc ăn với không ăn, cuối cùng Joey nghe mẹ sang quán kem bên cạnh đó. Trong quán hương của đủ mọi mùi ice cream thơm thơm mát lạnh cứ chờn vờn bay ra, cả chục thứ không biết chọn thứ nào, cô bán hàng cho thử thứ mà mình hợp mắt, sau đó mới chọn mua loại ice cream vừa đẹp vừa ngon. Joey mua hai cái ice cream đưa cho mẹ cầm, trả tiền xong, hai mẹ con nhí nhố, KD cầm hai cái ice cream lầm rầm "cái nào cũng ngon, không biết chọn cái nào", thấy vui hai bà Úc cùng mua ice cream nói với D "ngon lắm, mày đừng ăn hết phần của con trai". Mọi người cười thoải mái rồi mạnh người nào người nấy xách đi kiếm chỗ ngồi. Nhìn quanh trong quán ice cream và ngoài sân toàn bà gìa, các bà mẹ và trẻ con, chỉ có mình Joey là thanh niên nó lại cười haha rồi nói với thằng nhỏ bàn bên cạnh

    "cậu phải ăn cây kem to như tôi mới mau lớn" con nít ở đây chúng thông minh lắm chúng trả lời "không phải, anh nói chơi thôi". Joey quậy qúa làm rộn ràng một góc sân.

    Nắng càng lúc lại gay gắt hơn, mấy bà nội ngoại và mấy bà mẹ bắt đầu lục tục dẫn con cháu về. Cuộc chia tay với mấy người bạn Hello thật dễ thương. Mấy cô cậu nhỏ lịch sự

    _ Good-bye, Joey. See you later

    _ Bye-bye, Joey. see you later. (chào vậy thôi chứ không biết có ngày gặp lại hay không?)

    Đi xa rồi mà vẫn ngoái cổ lại vẫy tay chào. Đôi môi mọng đỏ như trái dâu, hai má ửng hồng như trái đảo núp dưới mái tóc bạch kim gợn sóng sánglấp lánh dưới ánh nắng mặt Trời chúng đẹp hồn nhiên như Thiên-Thần, nhìn theo chúng mãi mà không chán.

    Hai mẹ con D cũng theo hướng lên ferry ra biển. Trạm Circular Quay đầu ngày còn ít người, hai mẹ con chọn chỗ ngồi ngoài hành lang ở tầng trên. Khi Phà rời bến ra biển, trời Sydney trên biển có gío lồng lộng, có nắng trong, có hơi thở mát mềm của nước và cả tiếng nước vỗ xào xào bên bong. Không gian ngập tràn thi vị, ai ai cũng thả hồn bay bổng vào thiên nhiên để hưởng trọn món qùa mà Thượng Đế ban tặng cho con người.

    Chỉ đi có hai trạm , đến trạm Balmain East người ta đã đứng chờ kín dưới trạm để chờ lên phà. Vậy mới biết người dân Úc yêu nắng, Nắng Đông thì rủ nhau đùm đề ra park BBQ tìm thêm những ấm nồng, Nắng Hạ thì lại kéo nhau ra biển để được tan đi phần nào những oi bức.

    KD cũng yêu nắng giống như một nhà thơ nào đó đã nói:

    " Nắng hanh trời biếc cho tươi má hồng"








    Thân ái

    kimDung

    Comment


    • #3
      Australia Day.



      Sydney một ngày trời nắng nóng lên tới 42 độ C. Australia Day rơi vào satuday, nhóm bạn gìa dẫn du khách đi thăm những nét đẹp của Sydney, Vào dịp Happy long weekend người dân Úc dạo chơi chật đường phố, Darlling Harbour đi không nhường nhau là cũng bị đụng nhau đấy.




      Hôm nay ngoài những kỳ công nổi tiếng của Sydney KD còn được chiêm ngưỡng những nghệ thuật trên đường. Vừa ra cổng xe lửa đi về hướng Barangaroo KD bắt gặp bốn chiếc Lu cao thấp và có hình dáng khác nhau đứng nguyên bất động. Nhìn thật lâu, thật lâu thấy những chiếc Lu vẫn trầm lặng, bí mật nhưng nó vẫn như thoát ra một điều gì? trong D. Vật không nói mà D nói, nghĩa là khi nhìn hình thể, vị trí không đồng đều nhưng màu sắc lại giống nhau của những chiếc Lu KD liên tưởng đến một nước Úc đa văn hoá sống rất hoả đồng bên nhau, Và khoảng không gian mà nó xâm nhập là khu vực giữa phố nhìn ra biển, tạo cho con người có được giây phút an nhàn bình an. KD nói thế và rồi gởi lại cho những chiếc Lu những gì mà nó đã gợi ra trong tâm hồn KD. Trong nghệ thuật không ai đoán được gì trên tác phẩm . Nét đẹp ở thể tĩnh vẫn luôn dành cho con người cái đẹp sâu xa.




      Vào khu Darlling Harbour , những nhà hàng mới mọc lên kín phố được trang trí nơi mặt tiền với những nghệ thuật hiện đại, xử dụng nhiều những đường cong, những chiếc bình hoa thô sơ mộc mạc, màu sắc đặm đà mạnh mẽ đã đong đầy dấu tình cảm ấm áp. KD cũng yêu những đường cong mềm mại của những vật thể đơn giản ấy vì trong nó, thoát ra một nét đẹp dễ dàng, khôn khéo, không gay go như góc cạnh . Cong là để không bị va chạm, cong là gần gũi với thiên nhiên hoang dại, cánh hoa cúc dại, cánh hoa cải trời cong cong dịu dàng thật dễ thương .

      ...


      Sydney lúc này thay đổi nhiều lắm. Crown Casino cũng đang vươn chồm ra biển, city nhìn rất bận bịu. Nghệ thuật giúp con người "Đẹp" và tìm vui sống, cũng như người dân Sơn cước thiếu gạo thiếu muối để ăn nhưng vẫn không thiếu những nét hoa văn thêu trên cổ áo, tay áo, lai áo và nhiều nhưng chiếc vòng bạc đeo trên người.



      Thân ái

      KimDung



      Comment


      • #4





        Nắng ôm biển mặn nồng say.

        Gởi hương mùi tóc mênh mang tràn thuyền.

        KimDung.

        Comment

        Working...
        X