ĐIỀU VÔ HÌNH
23.4.2019
Khi nhìn chiếc đồng hồ...điều bạn thấy...?
Màu sắc, thương hiệu bán cháy túi ai
Chứ bạn có thấy năm tháng ngày dài
Đã trôi mau lẹ...nắng mai...sớm tàn...!
Khi nhìn quyển sách đang cầm trịnh trọng
Bạn thấy gì cô đọng ở trí tâm
Hay chỉ thấy nặng nhẹ lúc ta cầm
Hay xấu đẹp...cái tâm người quảng cáo...!
Khi nhìn khuôn mặt cười tình thanh thảo
Điều vô hình là báo sự lạc an
Hay chỉ thấy ngơ ngẩn một dung nhan
Đẹp hay xấu với nếp nhăn tràn mặt...!
Bạn có thấy viên đá rơi không nhặt
Điều vô hình...không chắc chuyện tương lai
Có khi sẽ tạo một vết trượt dài
Cho ai đó chẳng may trong cuộc sống...!
Đi theo họ là biết bao ước vọng
Cánh cửa đời...đã đóng kể từ đây...
Bao tai nạn...vô tình ta đã gây...
Điều vô hình tràn đầy trong cuộc sống...!
Nếu một ngày...ta bị ai...nổi nóng
Dẫu vô lý tình...nhưng chóng hiểu nghinh
Ẩn sâu trong những điều vô hình
Cuộc ngang trái một trình...nhiều thương tổn!
Tâm hiểu rỏ...nên tình không chạy trốn
Tỉnh lặng lòng bình ổn....cảm hoá thương...
Cho ta ứng xử giao tế trên đường
Chữ THƯƠNG là gốc...xây chương đồng cảm
Hiểu rất rỏ...trần gian là cỏi tạm
Mọi sai lầm...xin cảm những cái ơn
Tự suy...cố sửa, tâm chẳng còn hờn
Duyên thơ tao ngộ...bước chơn đi về.
Lê Thị Ngọc Thuỷ
23.4.2019
Khi nhìn chiếc đồng hồ...điều bạn thấy...?
Màu sắc, thương hiệu bán cháy túi ai
Chứ bạn có thấy năm tháng ngày dài
Đã trôi mau lẹ...nắng mai...sớm tàn...!
Khi nhìn quyển sách đang cầm trịnh trọng
Bạn thấy gì cô đọng ở trí tâm
Hay chỉ thấy nặng nhẹ lúc ta cầm
Hay xấu đẹp...cái tâm người quảng cáo...!
Khi nhìn khuôn mặt cười tình thanh thảo
Điều vô hình là báo sự lạc an
Hay chỉ thấy ngơ ngẩn một dung nhan
Đẹp hay xấu với nếp nhăn tràn mặt...!
Bạn có thấy viên đá rơi không nhặt
Điều vô hình...không chắc chuyện tương lai
Có khi sẽ tạo một vết trượt dài
Cho ai đó chẳng may trong cuộc sống...!
Đi theo họ là biết bao ước vọng
Cánh cửa đời...đã đóng kể từ đây...
Bao tai nạn...vô tình ta đã gây...
Điều vô hình tràn đầy trong cuộc sống...!
Nếu một ngày...ta bị ai...nổi nóng
Dẫu vô lý tình...nhưng chóng hiểu nghinh
Ẩn sâu trong những điều vô hình
Cuộc ngang trái một trình...nhiều thương tổn!
Tâm hiểu rỏ...nên tình không chạy trốn
Tỉnh lặng lòng bình ổn....cảm hoá thương...
Cho ta ứng xử giao tế trên đường
Chữ THƯƠNG là gốc...xây chương đồng cảm
Hiểu rất rỏ...trần gian là cỏi tạm
Mọi sai lầm...xin cảm những cái ơn
Tự suy...cố sửa, tâm chẳng còn hờn
Duyên thơ tao ngộ...bước chơn đi về.
Lê Thị Ngọc Thuỷ