VỢ CHỈ MONG....
24.4.2020
?❤?
Vợ là vợ đó....khác bồ,
Cơm là cơm...khác phở thí mồ phải không ?
Nhưng mà...trước lễ tơ hồng,
Vợ là bồ đó....nhớ không...Ông Trời!?
Bây giờ riêng lập cơ ngơi,
Kiêng dè tích cóp...xây đời tương lai.
Buông rồi trang điểm vóc hài,
Giờ không có đủ để xài Người ơi!
Nhiều lo...mất ngủ...ít lời,
Mệt...không muốn nói....Ông Trời hiểu không...!?
Trong đầu cứ quay mồng mồng,
Hết con bú mớm....đến chồng...tại gia...!
Trước kia...khi ở tại nhà,
Mẹ cha yêu quý...tình ngà nâng niu...!
Bây giờ....từ sáng...đến chiều...
Bao nhiêu là việc....quàng xiêu phải làm...!
Món ngon...phải tập hiểu am,
Phải lăn vào bếp...khổ kham...mới thành...!
Cái nhà muốn sạch....lau nhanh,
Các con muốn khỏe....phải giành....chăm lo...!
Vừa làm...vừa phải hét hò...!
Tay bồng...tay nấu...chân co chạy ngoài...!
Việc đâu...khiến mãi loay hoay...
Sớm mai đến tối...hết ngày...lẹ ghê...!
Việc đầy....thúc đẩy mỏi mê...!
Yêu chồng, con nhỏ....chẳng hề kêu ca...!
Dung nhan không điểm trang ngà,
Tóc không gương lược....phôi pha dáng hình...!
Lỗi này...là tại tự khinh,
Quên đi ngày trước chúng mình bên nhau...!
Tin....tình yêu mãi dạt dào,
Hy sinh xây dựng...thương...trao cả nhà...!
Em không trách cứ Người Ta,
Trách mình...sao chẳng cứ là bồ yêu!
Nhắc chồng phải phụ...chia đều...
Đồng cam cộng khổ....thêm phiêu nghĩa nhà...!
Để cùng đồng khổ tình ta,
Cái nền vun đắp...không là riêng ai!
Thời gian chung góp tiêu xài,
Dung nhan em giử...cho AI vừa lòng...!
Chỉ mong...vị trí....bồ (của) chồng,
Chỉ mong hạnh phúc theo dòng thời gian!
Khó khăn em quyết không than,
Bên chồng vui với cảm ngàn chung tay.
Lê Thị Ngọc Thuỷ
24.4.2020
?❤?
Vợ là vợ đó....khác bồ,
Cơm là cơm...khác phở thí mồ phải không ?
Nhưng mà...trước lễ tơ hồng,
Vợ là bồ đó....nhớ không...Ông Trời!?
Bây giờ riêng lập cơ ngơi,
Kiêng dè tích cóp...xây đời tương lai.
Buông rồi trang điểm vóc hài,
Giờ không có đủ để xài Người ơi!
Nhiều lo...mất ngủ...ít lời,
Mệt...không muốn nói....Ông Trời hiểu không...!?
Trong đầu cứ quay mồng mồng,
Hết con bú mớm....đến chồng...tại gia...!
Trước kia...khi ở tại nhà,
Mẹ cha yêu quý...tình ngà nâng niu...!
Bây giờ....từ sáng...đến chiều...
Bao nhiêu là việc....quàng xiêu phải làm...!
Món ngon...phải tập hiểu am,
Phải lăn vào bếp...khổ kham...mới thành...!
Cái nhà muốn sạch....lau nhanh,
Các con muốn khỏe....phải giành....chăm lo...!
Vừa làm...vừa phải hét hò...!
Tay bồng...tay nấu...chân co chạy ngoài...!
Việc đâu...khiến mãi loay hoay...
Sớm mai đến tối...hết ngày...lẹ ghê...!
Việc đầy....thúc đẩy mỏi mê...!
Yêu chồng, con nhỏ....chẳng hề kêu ca...!
Dung nhan không điểm trang ngà,
Tóc không gương lược....phôi pha dáng hình...!
Lỗi này...là tại tự khinh,
Quên đi ngày trước chúng mình bên nhau...!
Tin....tình yêu mãi dạt dào,
Hy sinh xây dựng...thương...trao cả nhà...!
Em không trách cứ Người Ta,
Trách mình...sao chẳng cứ là bồ yêu!
Nhắc chồng phải phụ...chia đều...
Đồng cam cộng khổ....thêm phiêu nghĩa nhà...!
Để cùng đồng khổ tình ta,
Cái nền vun đắp...không là riêng ai!
Thời gian chung góp tiêu xài,
Dung nhan em giử...cho AI vừa lòng...!
Chỉ mong...vị trí....bồ (của) chồng,
Chỉ mong hạnh phúc theo dòng thời gian!
Khó khăn em quyết không than,
Bên chồng vui với cảm ngàn chung tay.
Lê Thị Ngọc Thuỷ