DUYÊN PHẬN TÌNH THƠ
27.4.2020
Ta đã có duyên gì nơi trần thế
Đã gặp nhau thật dễ ở hồng trần
Người thật xa...nhưng cảm ở cận thân
Dường như có...thật gần...làn hơi thở...!
Ta chưa gặp...vì sao...tâm lo sợ
Sợ xa nhau...bở ngở...cuộc bẻ bàng...!
Duyên ý trời...se kết bởi...từng trang
Thơ vần điệu....mở màn...bằng tâm động...!
Chỉ là chữ....mà sao lòng trông ngóng
Sao hài hoà gió lộng cuộn mây pha...!
Đã cho ta cảnh tuyệt...của chiều tà...
Ôi! Rực rở....sắc pha...tình rạng rở...!
Duyên tao ngộ....tình vui buồn vô cớ
Nên lắm khi....trăn trở...sắc u sầu...!
Rồi tím lịm....màu thăm thẳm...buồn sâu...!
Khi im lặng....qua cầu...nhìn dòng chảy...!
Ta vẫn thế...bài thơ tình....ái ngại...
Thấu tâm tình...mãi mãi....giấu thẳm sâu...!
Nơi giử gìn....nét đẹp mối tình đầu
Duyên và nghiệp canh thâu...đi vào mộng...!
Bài tình thơ nối ta vào cuộc sống
Theo tháng ngày...cánh cổng mở rộng thêm...!
Ta lại đón ánh trăng thật êm đềm
Duyên nghiệp kết tạo thêm tình thơ mới...!
Lê Thị Ngọc Thuỷ
27.4.2020
Ta đã có duyên gì nơi trần thế
Đã gặp nhau thật dễ ở hồng trần
Người thật xa...nhưng cảm ở cận thân
Dường như có...thật gần...làn hơi thở...!
Ta chưa gặp...vì sao...tâm lo sợ
Sợ xa nhau...bở ngở...cuộc bẻ bàng...!
Duyên ý trời...se kết bởi...từng trang
Thơ vần điệu....mở màn...bằng tâm động...!
Chỉ là chữ....mà sao lòng trông ngóng
Sao hài hoà gió lộng cuộn mây pha...!
Đã cho ta cảnh tuyệt...của chiều tà...
Ôi! Rực rở....sắc pha...tình rạng rở...!
Duyên tao ngộ....tình vui buồn vô cớ
Nên lắm khi....trăn trở...sắc u sầu...!
Rồi tím lịm....màu thăm thẳm...buồn sâu...!
Khi im lặng....qua cầu...nhìn dòng chảy...!
Ta vẫn thế...bài thơ tình....ái ngại...
Thấu tâm tình...mãi mãi....giấu thẳm sâu...!
Nơi giử gìn....nét đẹp mối tình đầu
Duyên và nghiệp canh thâu...đi vào mộng...!
Bài tình thơ nối ta vào cuộc sống
Theo tháng ngày...cánh cổng mở rộng thêm...!
Ta lại đón ánh trăng thật êm đềm
Duyên nghiệp kết tạo thêm tình thơ mới...!
Lê Thị Ngọc Thuỷ