Announcement

Collapse
No announcement yet.

Cục tức vẫn còn

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Cục tức vẫn còn


    Thấy quảng cáo phim Liên Xô "TEHERAN 43" có sự tham gia của diễn viên thần tượng Alain Delon, tối hôm đó mình lập tức qua khu Xóm Củi rủ đối tác cùng đi xem. Nghe tin phim có diễn viên Pháp đẹp trai Alain Delon, đối tác còn hào hứng hơn mình. Đối tác hẹn sáng sớm hôm sau đến chờ tại quán cà phê trước văn phòng hợp tác xã, chỗ làm của đối tác, để đối tác vào thu xếp công việc xong sẽ ra ngay. Lần nầy đối tác rất đúng hẹn.
    Lúc gởi xe lề đường Lê Thánh Tôn, gần trụ sở Hàng không Việt Nam, mình đến sạp báo mua tờ Sài Gòn Gỉai Phóng che nắng cho đối tác (khi phải xếp hàng dưới nắng) và để đối tác quạt cho mát khi xem phim (thật ra là mình quạt cho đối tác!)
    Hàng người xếp dài rồng rắn nhưng lúc ấy chưa có nạn bán chỗ ... đứng nên hai chúng mình cũng đến được phòng vé. Ở đây có hơi chen lấn, mất trật tự nhưng mình lại thích vì được tỏ rõ vai trò bạn trai: Đối tác đi trước, mình đi sát phía sau vòng hai tay ôm đối tác che chở. (Cũng may, rạp REX ở đường Nguyễn Huệ, còn hồ Con Rùa ở đường Duy Tân nên mình không lo thần Kim Quy trồi đầu lên chỉ tay vào mình và méc đối tác, "Kẻ gian ở ngay sau lưng con kìa!")
    Phim nói về cuộc họp bàn nhắm kết thúc thế chiến thứ II của 3 lãnh đạo phe Đồng Minh: Roosevelt, Churchill và Stalin. Phe Quốc Xã phái nhân viên Gestapo đến Teheran nhằm giết 3 lãnh đạo và phá cuộc họp. Nhân viên Scotland Yard (mật vụ Anh) và OSS (mật vụ Mỹ, lúc nầy chưa có CIA) dở nên không biết gì, còn nhân viên KGP ở đâu hổng thấy! Đại úy Alain Delon, nhân viên Deuxième Bureau (mật vụ Pháp, mà cũng lạ, Pháp đâu có vai trò gì trong vụ nầy?) giỏi, gần tìm ra âm mưu nên bị Gestapo tổ chức khử. Alain Delon bị dụ chạy xuống bờ sông, lọt ổ phục kích. Lúc Alain Delon trúng đạn vào ngực giật nẩy người lên, trong rạp hàng trăm người đồng loạt thét "Á!" đầy đau đớn như thể họ cũng trúng đạn. Khoảng im lặng chừng 30 giây! Rồi tiếng "Ồ!" trầm nhưng xuất phát từ nhiều miệng người hơn vang lên. Rồi người "Ồ!" nhìn về phía người "Á!" gần mình nhất để thấy một nụ cười bẻn lẻn. Mình nhớ mãi nụ cười và mùi hương khi đối tác ngượng, úp mặt vào ngực mình.
    Đối tác tình quá, mình chu đáo, gallant quá, vậy mà...
    Cục tức của mình mấy mươi năm vẫn còn!

    (Nguồn ảnh NET)

    Click image for larger version  Name:	tải xuống.jpg Views:	0 Size:	17.5 KB ID:	21911


    Click image for larger version  Name:	images (10).jpg Views:	0 Size:	12.6 KB ID:	21912

  • #2
    KD đề nghị anh Long "làm một ngụm diệu cho trôi cục tức" nhé.
    À. mà cục tức gì vậy? hay là cục tức cười? vì thấy anh Long hãnh diện kể chuyện ngày xưa tỉnh queo mà không bị "cái xương sườn cụt" làm khó. KD chúc mừng anh Long đó nha.

    Thân ái
    KimDung

    Comment


    • LongNguyen
      LongNguyen commented
      Editing a comment
      Lấy lại tự do rồi nên mới tỉnh queo, hãnh diện kể chuyện ngày xưa. Còn đủ xương sườn làm gì dám hó hé!
      Thật ra là đàn ông chúng mình tôn trọng đối tác thôi. Không tin Kim Dung có thể hỏi ông xã.

    • KimDung
      KimDung commented
      Editing a comment
      KD cứ đi theo anh nhà những lúc họp bạn, vui qúa chén là mọi chuyện được bày ra. Câu hỏi liền sau câu chuyện, KD hỏi lý do tại sao lại là hôm nay? ...Để mình còn hãnh diện: anh nhà mình ngày xưa cũng thơm như Cà-phê đen và mình cũng thơm lây

  • #3
    "Đối tác" úp vào ngực "mình, "mình" gallant quá, để yên cho "đối tác" úp vào ngưc "mình" cho đến hết phim, nên "mình" bị "tức ngực", và "đối tác" bị "tức"

    Comment


    • LongNguyen
      LongNguyen commented
      Editing a comment
      Cám ơn Hien Tran, giờ mình mới nghĩ ra. Đối tác úp mặt vào ngực mình ngay chỗ tim hèn chi mình bị tức, mà tức lâu ghê. Nhớ lại chuyện tim vẫn còn nhói.

  • #4
    Anh L và các bạn ơi!
    Vào đầu chuyện thấy anh L gọi là đối tác , đến cuối lại có đối tác ngượng, úp mặt vào ngực mình.
    Đối tác tình quá, mìnhchu đáo, gallant quá, vậy mà...( H đọc thấy tếu và vui lắm, các bạn có thấy như vậy không?)
    Rồi anh L kết luận tỉnh queo :" Cục tức của mình mấy mươi năm vẫn còn!".
    Nên H nghĩ hiện nay cục tức vẫn còn, nhưng anh L vui nhiều hơn tức.
    Đọc thấy vui, nghĩ vui nên H viết vào cho vui cửa vui nhà mà thôi, mong anh L cho diễn đàn được đọc tiếp.

    Thân ái


    Last edited by HienTran; 07-11-2020, 06:20 AM.

    Comment


    • #5
      "Đối tác" né đạn hay mắc cỡ núp vào đâu đó chỉ là phản xạ tự nhiên. "mình" được nhờ cậy có che chở hay không cũng chỉ là phản xạ tự nhiên, ngày nay chiếu lại mới thấy "mình" gallant. KD đọc thấy tức cười, vui, KD cũng có lần đi xe đò từ Đà-Lạt về Sài-Gòn bị trúng mìn dưới chân đèo chuối nếu không nhờ có người "gallant" thì....Đã từ lâu chuyện vẫn bình thường, đọc bài của anh Long xong KD mới nghĩ đến mình mà cười thì thầm thấy vui.

      Thân ái
      KimDung.

      Comment


      • LongNguyen
        LongNguyen commented
        Editing a comment
        Một phản xạ tự nhiên, một hành động theo thói quen với chủ thể là bình thường, nhưng với đối phương thì... Thì sao ta?
        Tóm lại, có thể nói là: Ngây thơ vô số tội.

    • #6
      Cảm ơn anh Long đã kể chuyện xưa, thật thà ,dễ thương và Conservative. Quan trọng là sau mấy chục năm cũng có kết quả tốt đẹp.


      Thật ra , thì môi trường làm việc của những người PHỤC VỤ mọi người như ĐH, thì chuyện này xảy ra mỗi ngày rất nhiều lần.

      Bạn thử tưởng tượng, một bịnh nhân nam, mới có 58 tuổi, đang đi làm , có vợ , con gái lớn 18 tuổi con trai nhỏ 15 tuổi, bị stroke, liệt nửa bên người. Bây giờ không đi tiểu , không đi cầu được và ngồi trên xe lăn.....tất cả mọi việc phải lệ thuộc vào người khác. Total care for ADLs.

      Bịnh nhân, vợ và con đều ở trạng thái Denial, bịnh nhân , dù đầu óc còn tỉnh táo 100%, không muốn học, vợ không muốn nhìn , con bận , nên không vào thăm.....mà bịnh nhân và gia đình , chỉ có tối đa là 4 tuần ở Rehab. để chuẩn bị ....học hỏi trước khi về nhà. Medi carechỉ trả cho 1 tháng , sau đó , bịnh nhân phải tự trả tiền .....
      Click image for larger version

Name:	IMG_4499.JPG
Views:	125
Size:	221.6 KB
ID:	22082

      Nhân viên y tá phụ , đa số là nữ....thì thay quần áo, thay tã....physical thaerpist thì giúp di chuyển từ giường qua wheel chair....mà PT , có nam , có nữ ...cả hai đều phải ôm , front to back, để di chuyển cho an toàn.....còn occupational therapist , thì , huấn luyện bịnh nhân như từ tắm , gội, ăn , uống...quan trọng nhất là case manger và social worker , người sẽ là cầu nối cho bịnh nhân từ bịnh viện về nhà, có bịnh nhân sẽ tiếp tục trị liệu Out patient , nhưng cũng có người cần Home Health....
      Còn y tá như ĐH, thì phải dậy bịnh nhân ,chích insulin, tự catherized, give suppository.....

      ĐH chia xẻ chuyện này vì , sau 3 tuần denial, bây giờ , bịnh nhân, vợ và con , đều chấp nhận sự thật và vui lòng học hỏi, để chuẩn bị cho ngày về nhà tuần tới.
      Last edited by HuongDinh; 07-12-2020, 11:32 AM.
      Đình Hương

      Comment

      Working...
      X