GIỌT NẮNG PHƠI CỦA NGƯỜI ĐÀN BÀ
Thơ Lê Phong Quan
Nhạc và Hoà âm NS Đỗ Hải
Người đàn bà phơi giọt nắng ngoài song
Phơi thương nhớ qua bao mùa mưa nắng
Hong chín nắng vàng tương tư trên phố
Nhìn giọt nắng phai thắm đắng cuộc tình
Người đàn bà phơi nắng tuổi xuân mình
Giọt tình rơi trên đôi tay úp mặt
Chảy ngang bờ môi chưa đọng bao giờ
Một thuở dại khờ yêu cả ngu ngơ
Người đàn bà phơi giọt nắng đôi bờ
Trên triền ngực còn dấu tích ái ân
Ngơ ngẩn nhìn chiều tan nắng bâng khuâng
Nắng đi mang theo cả mùi chăn gối
Người đàn bà ngồi phơi những cuộc tình
Giọt nắng phơi hoá thành giọt sương đêm
Đọng lại trên đôi vai gầy trăn trở
Lược gương xưa không ngăn nổi lệ nhoà
Người đàn bà gom nắng bóng trăng tà
Giọt nắng khô chia thành đôi dòng lệ
Giữa bờ mi khép hờn duyên con gái
Đếm xót xa tiếc bao giọt xuân thì
LPQ
https://youtu.be/6Bsv-J1Fkx8
Comment