Announcement

Collapse
No announcement yet.

Rắn - Rờn rợn chuyện rắn độc đêm đêm bò về bàn thờ người phụ nữ tự vẫn

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Rắn - Rờn rợn chuyện rắn độc đêm đêm bò về bàn thờ người phụ nữ tự vẫn

    Rắn



    Rờn rợn chuyện rắn độc đêm đêm bò về bàn thờ người phụ nữ tự vẫn


    Dù đã nhiều ngày trôi qua kể từ khi xảy ra sự việc, anh Trần Thạnh (SN 1959, ngụ thôn Phú Tân 2, xã An Cư, huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên) vẫn không sao lý giải được sự việc vì sao sau ngày vợ mất, cứ đêm đêm lại có một con rắn cực độc bò vào chân bàn thờ nằm cuộn tròn và “hiền như nai tơ”.

    Vùng quê xôn xao

    Sự việc được người dân đồn thổi, thêu dệt thêm nhiều tình tiết xôn xao dư luận cả một vùng. Người ta kể rằng sau ngày người vợ tự vẫn chết vì bệnh đãng trí, ông rất thương bà và đám ma chay được ông lo chu tất đàng hoàng. Sau đó vài ngày, một hôm lúc ông đang nằm ngủ trong nhà giữa đêm khuya thì bỗng dưng có một con rắn hổ to xuất hiện nằm khoanh từ lúc nào ở trong quần ông. Con rắn nằm trong quần người chồng nhưng không hề cắn mà chỉ cựa qua lại.

    Khi phát hiện, ông đốt nhang khấn vái thì con rắn này bò ra khỏi quần và loanh quanh trên sàn nhà ở lại với ông suốt đêm hôm đó rồi ra đi khi trời sáng. Liên tiếp những đêm hôm sau, ông Thạnh thấy những con rắn lạ khác nhau xuất hiện trong nhà mình, có khi nó ở nhà trên, có khi luẩn quẩn dưới bàn thờ rồi xuống nhà dưới.

    Ghê sợ nhất là một hôm ông đang nằm trên chiếc chiếu trải dưới nền nhà, bỗng đâu nghe phía dưới chiếu có vật gì cộm cộm mà lại cựa quậy, ông Thạnh ngồi bật dậy giở chiếc chiếu lên thì thấy một con rắn hổ to màu đen đang nằm khoanh tròn. Đuổi kiểu gì nó cũng không đi, ông phải thắp nhang khấn vài lời thì con rắn mới nhẹ nhàng trườn đi.

    Cứ như vậy, vài ba đêm rắn lạ lại xuất hiện một lần, những con rắn có màu sắc khác nhau nhưng hình thù thì lại giống nhau. Phải đến khi làm xong tuần 49 ngày cho vợ, những con rắn mới không xuất hiện nữa.

    Chuyện những con rắn độc xuất hiện liên tiếp trong nhà ông Thạnh làm nhiều người hàng xóm bán tín bán nghi, đem câu chuyện ra khắp nơi “bình loạn”. Người thì cho rằng: “Sao tôi ở gần bên mà không hay biết chuyện gì hết”; người thì nói: “Chuyện xảy ra vậy mà ông ấy gan thật, sáng nào tôi cũng thấy ông đi lên rẫy tới chiều tối mới về, cứ như không có chuyện gì xảy ra”; người lại “đoán già đón non”: “Vì chị vợ chết trẻ, còn vương vấn cuộc sống trần gian, thương nhớ chồng con nên đã hiện hồn về luẩn luẩn đâu đó chứ chưa thể đi về thế giới bên kia hẳn”; người thì lại ác mồm ác miệng: “Do nó chết tức tưởi, còn nhiều chuyện ở đời chưa vừa ý nên ấm ức trở về coi thử chồng con đối xử với nó như thế nào”…

    Mỗi người một ý, song những người mê tín đều khẳng định rằng những con rắn đó chính là “hồn” của vợ anh hiện về.

    Rắn độc “ngự” trên… đùi



    Tiếp chúng tôi trong căn nhà xây khá trang nhưng không khí buồn quạnh quẽ vì vợ anh vừa mới qua đời, trong nhà chỉ còn có anh chủ nhà Trần Thạnh, cô con gái út đang học lớp 12 và chiếc bàn thờ suốt ngày nghi ngút khói hương. Khi được hỏi về thực hư của những chuyện người ta đồn đại như trên, chủ nhà không ngần ngại thuật lại tường tận câu chuyện.

    Được biết vợ chồng anh cưới nhau hàng chục năm nay, sinh được hai đứa con, thằng lớn tốt nghiệp Đại học rồi làm việc, lập gia đình ở Sài Gòn; đứa em gái đang học lớp 12. Gia đình anh sống bằng nghề nông. Cách đây một năm, vợ anh mắc chứng suy nhược thần kinh rồi mất ngủ kéo dài, anh đã đưa vợ đi khám bệnh khắp nơi rồi lấy thuốc về nhà uống. Tuy nhiên bệnh của chị không giảm mà mỗi ngày càng nặng thêm. Hồi đầu năm, anh dự định khi sắp xếp công việc nhà nông xong thì anh sẽ đưa vợ vào Sài Gòn thăm khám điều trị.

    Rạng sáng một ngày giữa tháng 9 vừa qua, như mọi ngày anh lên rẫy bỏ cỏ cho bò ăn. Trước khi đi, chị Đỗ Thị Số vợ anh có nói: “Ba nó sao bữa nay đi sớm vậy”, anh trả lời: “Tranh thủ đi đặng về sớm chiều nay tui đưa bà đi Sài Gòn khám bệnh, bây giờ bà ở nhà với con út”. Nhưng không ngờ, khi vừa đến rẫy thì có người gọi điện thoại bảo anh về gấp, nhà có chuyện rồi. Linh tính chẳng lành, anh vội chạy về nhà thì sự việc đã xong xuôi, vợ anh đã tự vẫn chết trong nhà.

    Anh Thạnh kể lại giọng buồn tủi: “Nếu không có con, tôi cũng sẵn sàng đi theo má nó chứ không thiết sống làm gì nữa khi chỉ còn lại một mình”. Một mình anh lo chu toàn đám tang cho vợ. Mấy ngày đầu, anh em bà con hàng xóm tối còn đến chơi chia buồn, sau đó cha con anh cũng quen dần.

    Từ ngày vợ mất, buổi tối hai cha con anh Thạnh không ngủ mỗi người một phòng như trước kia mà cả cha con đem chiếu trải trước chiếc bàn thờ nằm, vì anh cho rằng: “Không thể bỏ má nó một mình, lên đây nằm cho vui, nhà còn có ai đâu”. Chuyện lạ bắt đầu xảy ra khoảng hai tuần sau ngày chị vợ mất, một đêm anh và con út đang nằm ngủ trước bàn thờ, nửa đêm bỗng thấy trên đùi lạnh lạnh, anh ngồi dậy giở chăn ra thì hết hồn thấy một con rắn hổ mang lớn cỡ cán dao, màu đen nằm trên đùi mình.

    Anh gọi con ngồi dậy rồi hất rắn xuống chiếu, giũ cái chăn nhưng con rắn không bò đi mà cứ nằm lì trên chiếc chiếu. Hai cha con lấy cái que nhỏ lùa đi thì rắn ngóc cái đầu phù mang hiện rõ hai vệt màu hồng trên mang. “Nó cứ luẩn quẩn bò qua bò lại, sau đó bò vào xó nhà rồi chui vào một cái thùng giấy. Tôi mở cửa, bưng cái thùng giấy này ra bỏ ngoài sân rồi đóng cử ngủ bình thường, sáng hôm sau ra xem con rắn đó đã đi mất”, anh thuật lại.

    Một tuần sau, chuyện lạ lặp lại khi khoảng 7 giờ tối, trong lúc nhà đang tụng kinh làm tuần 21 ngày thì cũng dưới chiếc chiếu trước bàn thờ lại có một con rắn sọc dưa cũng lớn bằng con rắn bữa trước loanh quanh bò trong nhà.

    Chủ nhà thuật lại: “Khi bị phát hiện, con rắn này bò lại chân bàn thờ má nó rồi bò tiếp vào bàn thờ chính trong nhà, mọi người sợ quá bỏ xuống nhà dưới hết. Riêng tôi không sợ, khi tôi lục tìm trong ban thờ thì không rõ nó bò đi chỗ nào tôi không biết”. Anh Thạnh nhấn mạnh: “Có sao tôi nói vậy, sự thật là như thế, còn chuyện 2 con rắn là rắn thật hay rắn do mẹ nó “hiện hồn” về thì tôi không biết”.

    Chỉ nhớ vợ, không sợ rắn

    Theo nhận định của một số người, có thể đó là những con rắn ban đêm đi bắt chuột, do anh nằm dưới nền nhà, đắp mền có hơi ấm nên ngẫu nhiên nó bò vào tìm hơi ấm. Nhiều người khuyên anh ban đêm nên ngủ trên giường để tránh những điều không may tương tự có thể xảy ra. Anh thì một mực cho rằng: “Biết vậy nhưng tôi không thể ngủ trong phòng, bỏ má nó một mình, và chẳng lẽ đem cái giường để trước bàn thờ”. Tuy nhiên từ đó đến nay, buổi tối cha con anh vẫn ngủ chỗ này nhưng chẳng thấy con rắn nào nữa.

    Khi kể xong câu chuyện, anh Thạnh thấy lòng mình nhẹ hẳn vì có người muốn tìm hiểu và chính anh cũng có nguyện vọng muốn chia sẻ chuyện thực hư rõ ràng với mọi người. Qua đây, anh cũng muốn nhắn gửi đến mọi người đôi điều rất cần thiết nếu ai chẳng may gặp phải chứng bệnh suy nhược thần kinh như người vợ anh.

    “Ban đầu là bệnh suy nhược thần kinh, dần dần dẫn đến mất ngủ rồi trầm cảm, mất trí nhớ. Người bị bệnh này hay tủi thân, dễ xúc động và nghĩ quẩn, nếu mình không quan tâm chăm sóc cẩn thận sẽ dẫn đến tình trạng tự vẫn”, anh cho biết. Trường hợp vợ anh cũng vậy. Anh thấy mình như có lỗi với vợ vì suốt ngày mình lo công việc rẫy rừng, bò nghé nên không có thời gian quan tâm chăm sóc cho vợ nhiều.

    “Bao nhiêu thuốc mua về má nó bảo cũng uống hết rồi, không ngờ khi sự việc xảy ra tôi mới biết má nó giấu hết, phần đem ra hiệu thuốc tây bán lại. Phải như mình quan tâm hơn thì không đến nông nỗi này”, người chồng tội nghiệp thở dài.

    (nguồn: http://www.phapluatvn.vn/doi-song/20...u-van-2062281/ )

  • #2
    Thực hư chuyện rắn hổ chúa báo thù ở Quảng Ngãi


    Mấy ngày qua, người dân xã xã Ba Nam, huyện Ba Tơ rất hoang mang, có nhiều người còn hoảng sợ vì chuyện rắn hổ chúa kéo về báo thù cho đồng loại.

    Từ câu chuyện bắt rắn bán lấy tiền...

    Mọi chuyện bắt đầu vào khoảng 18h ngày 17/4, khi cả gia đình ông Phạm Văn Linh (55 tuổi) ở thôn Xà Râu, xã Ba Nam, đang ở nhà thì bất ngờ thấy một con rắn hổ chúa to từ bên ngoài bò thẳng vào nhà. Các anh Phạm Văn Lương và Phạm Văn Mập (con trai ông Linh) liền bắt con rắn, đem cân thấy nó nặng 2,5kg. Họ bán cho một thương lái lấy 3 triệu đồng.

    Tưởng chừng gặp vận may, vì tự dưng lại kiếm được tiền triệu nhờ con rắn hổ lạc đường, vì khoảng chừng 3 ngày sau, lại thêm một con rắn hổ chúa khác cũng to bằng con rắn đầu tiên lại bò vào nhà. Các con ông Linh tiếp tục dùng cây bắt rắn đem bán cho thương lái. Nghe tin nhà ông Linh bắt được rắn, nhiều thương lái đến giành nhau mua và đặt hàng, nếu có chỉ cần gọi điện là họ đến ngay.



    Căn bếp nhà chị Liên, nơi con rắn xuất hiện.

    Cách tiếp sau đó 2 ngày, sau khi các con ông Linh bắt con rắn hổ chúa thứ 2, tự dưng một con rắn hổ chúa thứ 3 tiếp tục bò vào nhà ông Linh. Người nhà ông Linh nghe tiếng loạt xoạt trên mái nhà lấy làm lạ nên xem thử, phát hiện một con rắn hổ, chưa kịp đánh thì con rắn trốn mất. Sau đó nhiều người thấy con rắn tiếp tục xuất hiện, nhưng có người là nó bò nhanh vào núi.

    Sau đó mấy ngày, con rắn lại xuất hiện. Lần này, các con nhà ông Linh hoảng sợ thật sự, vì con rắn quá to, dài gần 3m. Nó có biểu hiện rất hung dữ, cổ ngước lên cao, phồng mang rộng hơn 2 gang tay, vừa tiến vào nhà, vừa phun phì phì.

    Ông Linh vội vàng kêu cứu và thanh niên trong làng đổ xô tới, song chẳng ai dám bắt rắn. Họ chỉ dùng đá và cây xua đuổi con rắn bò ra rừng. Lúc này, ông Linh mới kể rằng, sau khi bắt được 2 con rắn hổ chúa, gia đình ông đã phát hiện một ổ trứng rắn hổ gồm 48 trứng ở dưới bụi tre cách nhà ông khoảng 50m. Ông đã lấy hết số trứng rắn đem về luộc cho con cháu ăn.

    Ông Linh sợ hãi bảo: “Con rắn hổ chúa thứ 3 xông vào nhà tui như đi báo thù vậy. Khủng khiếp lắm. Cả mấy ngày sau đó gia đình tui không dám ra khỏi nhà”.





    Vì sợ rắn báo thù, ông Linh cùng gia đình đã lên chòi rẫy ở

    Những tưởng con rắn hổ chúa bỏ đi, song gần một tuần sau đó, nó lại bò vào nhà của người láng giềng, bên cạnh nhà ông Linh. Người láng giềng thấy con rắn cứ chực lao vào cắn hoảng hốt kêu cứu, dân làng lại kéo tới đuổi rắn bò ra rừng, nhưng bà con càng thêm lo lắng.

    Đến ngày 29/4, khi đang nấu ăn, chị Nguyễn Thị Liên, chủ tiệm tạp hóa ở thôn Xà Râu thấy con rắn bò vào. Chị liền gọi chồng là anh Quỳnh ra xem thì thấy con rắn hổ chúa nọ đang ngước cổ, phồng mang rất đáng sợ. Họ liền kéo nhau bỏ chạy. Đến khi gọi được mọi người tới tiếp ứng thì con rắn đã bò đi mất. Thấy có chuyện chẳng lành và sợ hãi, gia đình ông Linh đã lập giàn cúng 3 lần để trừ giải điều xấu...

    Có hay không chuyện rắn thần báo thù?

    Chuyện rắn hổ chúa “báo thù” làng Rêu, thôn Xà Râu (Ba Nam, Ba Tơ) đang xôn xao dư luận, cũng như trước đây từ có rát nhiều câu chuyện rắn báo thù khác ở An Giang, ở Hải Dương. Để rồi mỗi người lý giải một cách. Thậm chí có nhiều người còn thêu dệt những chuyện hết sức hoang đường đầy màu sắc mê tín dị đoan, hòng trục lợi.

    Nhiều người dân nơi đây cho biết, từ ngày con rắn to lớn, dài gần 3m xuất hiện quanh quẩn khu vực đất nhà ông Linh, cư dân làng Rêu bắt đầu đồn đại con rắn này đang đi tầm thù những ai hạ sát đồng loại. Người ta còn rỉ tai rằng ông Linh đã giết nhầm cặp rắn tu lâu năm, chia rẽ chúng nên con rắn còn lại không tha. Theo lý giải của một số người hiểu biết thì loài vật nào đó cũng có “tình đồng loại” riêng của nó. Có thể 3 con rắn hổ chúa ở chung một ổ, giờ thiếu mất 2 con, lại mất cả ổ trứng nên con rắn thứ 3 mới đi tìm.



    Giàn cúng rắn thần của ông Linh

    Theo ông Hồ Văn Vân, làng Xà Râu, xã Ba Nam, trên vùng núi Ba Tơ này chuyện các loài rắn xuất hiện trong sân nhà, trên mái bếp là bình thường. Tuy nhiên đã có không ít người bị rắn cắn nên khi phát hiện chúng lẩn trốn trong nhà, người dân đều đập chết rồi mang đi chôn xác hoặc ăn thịt. "Có lẽ do những con rắn này xuất hiện liên tục trong nhà ông Linh nên người ta đồn đại chúng là rắn thần, khi bị đánh chết oan nên quay lại báo thù", ông Vân nói.

    Nhiều người cũng dự đoán, những con rắn này làm hang tại bụi tre gần nhà ông Linh nhưng lâu nay không ai thấy. Sau đó hai con rắn kia bị chết, con còn lại vẫn ra vào hang nhưng bị gia đình ông Linh tìm cách bắt nên người dân đồn đại lên phải phùng mang lên để tự vệ (?).

    Trong khi đó, vì thấy có điều chẳng lành và sợ hãi, cả gia đình ông Linh đã lập “đàn” cúng 3 lần để trừ giải điều xấu. Ngày đầu gia đình ông Linh cúng 2 con gà trắng, ngày thứ 2 ông cúng 1 con chó, ngày thứ 3 ông cúng 2 con heo, 1 con gà đen. Theo ông Linh, mổ gia súc để cúng là đền lại xác 2 con rắn mà gia đình ông đã bắt. Còn vợ chồng chị Liên cũng đã mời thầy về cầu cúng, mong rắn hổ chúa không quay trở lại nhà.

    Trước những thông tin gây hoang mang dư luận về việc rắn trả thù người và những lời đồn xung quanh câu chuyện từ rắn, chúng tôi đã đi tìm rất nhiều tư liệu, cả những ý kiến nhận định một số nhà nghiên cứu văn hóa tín ngưỡng, nhà khoa học để có thêm những chứng cứ xác thực khẳng định những câu chuyện về rắn gây xôn xao dư luận thời gian qua chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng. Đó là chuyện rắn thần hay chỉ là lời đồn nhảm?.

    TS. Trịnh Hòa Bình, Giám đốc Trung tâm Dư luận xã hội và Truyền thông đại chúng, Viện Xã hội học Việt Nam cho rằng, trong tín ngưỡng dân gian nhiều nơi có miếu thờ tử xà, mãng xà vì rắn là một loài động vật được cho là thiêng. Tục thờ rắn với tư cách là thủy thần không chỉ phổ biến ở đồng bằng Bắc Bộ mà còn có ở miền Trung, Tây Nguyên và cả miền Tây Nam Bộ.

    Theo GS.TS. Ngô Đức Thịnh thì việc rắn báo thù cho đồng loại hiện không có một cơ sở khoa học nào để khẳng định. Nó cũng như linh hồn, người ta không biết nó có thật hay không, hiện hữu hay không không ai có thể trả lời được. Chính vì không chứng minh được nên người ta cho là có thật. Những sự việc được cho rằng rắn trả thù xôn xao thời gian qua chỉ là tin đồn nhảm nhí, nhưng vì không chứng minh được nên người dân vẫn cho rằng nó có thật và tin tưởng vào điều đó.

    Thiết nghĩ, điều cần nhất hiện nay là các cơ quan chức năng cần tuyên truyền, vận động để người dân không tin vào những chuyện nhảm nhí, đồn đoán làm ảnh hưởng đến đời sống, đến an ninh trật tựu tại địa phương.

    Bùi Hữu Cường

    (nguồn: http://dantri.com.vn/xa-hoi/thuc-hu-...gai-592867.htm )

    Comment


    • #3
      Chuyện rắn hổ mây ở Phú Quốc

      Đảo Phú Quốc, Kiên Giang vốn quá nổi tiếng về biển xanh, cát trắng, hải sản và loài chó xoáy lưng tinh khôn. Hòn đảo này còn là nơi xuất phát các câu chuyện huyền hoặc về nàng tiên cá, rắn hổ mây. Dân miệt đồng những tưởng loài rắn hổ mây này đã bị tận diệt nhưng ra Phú Quốc mới hay chúng vẫn còn nhiều lắm và đang sống co cụm chung với các loài thú rừng, bò sát khác trên Hòn Chảo, nơi mà các tay săn khó mà tìm diệt được do kiểm lâm bảo vệ rất gắt gao.

      Loài rắn tưởng chừng đã bị tận diệt

      Quanh chuyện rắn hổ mây, người bản xứ kể rằng có nhóm người nọ tới Vũng Bầu thấy có gốc cây khô mới ngồi lại nấu nướng. Lửa nóng khiến gốc cây... thở phì phì và rùng rùng đứng dậy với chiều cao gần 10 thước. Cả đám chạy tán loạn, chừng hỏi ra mới biết đó là rắn hổ mây. Hoặc là chuyện, đêm đến dân ăn ong đốt đuốc vào rừng cứ nghe khì khì sau ót, nhìn lại mới thấy rắn hổ mây bám theo và chúng chỉ cần một chót đuôi bám đất, cứ... dựng đứng lên thế mà đi (!). Người ta bán tín bán nghi chuyện rắn hổ mây to lớn như vậy là có thật hay chỉ là tin đồn. Ông Sáu Mẫn, tức Đinh Văn Mẫn, sinh năm 1945, cán bộ về hưu ở thị trấn Dương Đông trả lời bằng cách kể lại câu chuyện xảy ra hồi ông còn đi kháng chiến. Khi địch đi càn tới Vũng Bầu đã chạm mặt rắn. Gặp con rắn hổ to tổ chảng rẹt rừng ào ào phóng tới, tên nào tên nấy cuống cuồng nã súng liên hồi. Mấy tên lính và rắn quần nhau hàng tiếng liền, khi bọn lính kéo đi bà con bu lại xem thì thấy cây cối xung quanh ngã nát với một xác rắn hổ mây dài 4 mét. Ông Mẫn kể rằng hồi đó Phú Quốc rắn độc nhiều vô kể, người xứ khác hay tới đây sống bằng nghề bắt rắn. Tuy nhiên, thiện nghệ và liều lĩnh cỡ nào họ cũng chỉ dám bắt rắn độc như vành nia, rắn hổ mang, mái gầm chứ gặp rắn hổ mây thì người bắt rắn giỏi cỡ nào cũng tìm cách rút. Nhưng độc địa cỡ nào cũng có người trị lại chúng. Đó là chuyện của mấy ông thầy nghe nói giỏi lắm, khi phát hiện hang rắn độc, không biết sử dụng thuốc gì mà chỉ thoa lên tay vỗ nhẹ trên hang là rắn lừ đừ như bị xỉn rượu bò ra nằm ngay đơ.



      Ông Ba Bao và loại cỏ hoang đã cứu hàng trăm trường hợp rắn cắn thập tử nhất sinh. Ảnh: Thanh Dũng

      Xoay quanh chuyện rắn hổ mây này, mấy lão cố cựu kể rằng rắn hổ mây sống có đôi có cặp. Cho nên khi giết được một con, thế nào người giết rắn ăn không ngon ngủ không yên lo con còn sống tìm tới. Nằm ngủ mà nghe cây cối kêu rẹt rẹt, chó săn sủa rần trời là phải tỉnh táo đề phòng rắn tới báo thù. Loài rắn hổ mây này cũng lạ, chúng di chuyển theo phương thẳng đứng, nọc rất độc. Cảm giác đi rừng núi mà gặp rắn hổ mây cao loằng ngoằng như cây tre phóng tới mổ thật khủng khiếp! Lần hồi do người ở đông quá, rắn to rút lên rừng hoang, núi vắng. Chỉ còn lại loại rắn hổ mây nhỏ lâu lâu xuất hiện.

      Anh xe ôm tên Lành kể rằng, trong tháng 6 vừa qua một con rắn to 10kg đã bị một nhóm săn chim hạ sát tại bãi Bảy Vồng. Nó to quá nên thịt được xẻ nhỏ chia cho bà con dùng, còn mật được giữ lại để trị một số bệnh. Gần đây nhất là trận hỗn chiến kịch liệt giữa rắn hổ mây và chó Phú Quốc tại khu vực Suối Tranh. Con rắn hổ mây này nặng khoảng 7kg, khi bò xuống uống nước suối đụng độ bầy chó 6 con. Phát hiện rắn dữ, bầy chó đã lao tới tấn công. Cuối cùng rắn bị chó cắn gãy lưng chết nhưng nọc độc của nó cũng đã giết đi hai con chó Phú Quốc tinh khôn. Xác của rắn được một người dân trên đảo mua lại ngâm rượu thuốc để trị bệnh.

      Thầy rắn Phú Quốc

      Ông Sáu Mẫn cho biết, bây giờ rắn hổ mây còn ít, nhưng rắn độc trên đảo còn nhiều, đặc biệt là rắn vành nia (loại rắn độc có khoang đen và trắng) ưa ánh sáng, đêm xuống hay bò vào nhà, vô tình đạp hay chạm là chúng cắn liền. Những lúc như vậy, bà con phải chạy tìm thầy thuốc rắn. Hầu như ở đảo này ai cũng biết thầy rắn Ba Bao, tức Trần Văn Bao, ngụ tại ấp ông Lang, xã Cửa Dương. Lạ một điều chỉ bằng bài thuốc gồm cây cỏ mọc hoang mà ông Bao đã giành lại sự sống cho được hàng trăm người bị rắn độc cắn đến thập tử nhất sinh.

      Tôi đã lần tìm đến nhân vật trứ danh này. Và trước mắt chúng tôi là ông già... móm xọm nay 82 tuổi nhưng vẫn tráng kiện, khỏe mạnh. Trong căn nhà lợp ngói đơn sơ, ông Bao tiết lộ loại thuốc mà ông điều trị rắn cắn do gia tộc truyền từ đời này sang đời khác. Loại cây này mọc hoang thành bụi có rất nhiều ở vùng Phú Quốc. Khi nạn nhân bị rắn độc cắn lấy cỏ thuốc đó giã nhỏ ngâm với rượu hoặc nước sôi, sau đó lấy bã đắp lên vết cắn, đắp xong rửa miệng vết thương bằng rượu hoặc bằng nước sôi, chỉ khoảng vài tiếng sau nọc độc sẽ rút ra hết. Ông Bao kể: "Hồi đó ông bà tôi ở Hà Tiên, trị nhiều người bị rắn cắn lắm, không lấy tiền bạc của ai hết. Tôi nhớ hồi năm 1963 đang ngồi trước nhà chơi với hàng xóm bỗng có chiếc xe jeep chạy tới, mấy tên lính mặc áo rằn ri trên hỏi ai là Ba Bao rồi đưa tôi lên xe. Tôi cứ nghi là bị chúng bắn chết, hoặc bắt giam nên trăn trối lại cho vợ con. Tới khi gặp tên đồn trưởng mới biết chúng bắt tôi đưa đến để trị rắn độc cắn".

      Nạn nhân ông Bao cứu đa phần là người nghèo, có người bị rắn mái gầm và rắn hổ mang cắn. Cả những người đi bắt rắn độc chạm mặt rắn hổ mây bị chúng rượt cắn cũng tìm tới ông. Như một cái nghiệp, cả đời ông Bao không bao giờ ăn rắn. Theo ông Bao, rắn hổ mây càng nhỏ càng độc, nọc chúng độc không thua kém gì nọc rắn hổ mang. Có lần ông đã cứu một tay săn bắt rắn tên Trường bị rắn hổ mây cắn. Trường được đưa tới trong trạng thái co giật, cơ thể lạnh ngắt. Qua cơn thập tử nhất sinh, Trường đã cạo đầu đoạn tuyệt với nghề. Lần khác ông cứu anh Nhân bị rắn hổ mây dài 2 mét cắn, anh này bị rắn hổ mây rượt nhưng do anh chạy theo hình zic zac nên rắn không đuổi kịp chỉ mổ xước lưng. Dù răng rắn chỉ găm nhẹ vậy mà nọc độc khiến anh sưng phù nhức nhối. Tuy nhiên, theo ông Bao đa phần các trường hợp đến đây đều bị vành nia cắn, chúng là rắn độc và có nhiều ở vùng Phú Quốc này. Chúng hay bò vào nhà rồi chui vào mùng mền nằm. Khi nạn nhân bị chúng cắn sẽ ngủ mê man, nếu không chữa trị kịp, 6 tiếng sau có thể tử vong.

      Tôi hỏi anh xe ôm tên Lành: "Nhà anh heo hút vậy, anh có sợ rắn phục kích không". Anh cười hệch hạc: "Ông Ba Bao còn khỏe trân hà, thành thử tui đâu có sợ. Mà mấy thằng chuyên săn lùng rắn mới sợ bị báo thù chớ như tôi động phạm gì tới nó mà sợ".

      Thanh Dũng

      (nguồn: http://vietbao.vn/Doi-song-Gia-dinh/.../45162450/111/ )

      Comment

      Working...
      X