Announcement

Collapse
No announcement yet.

Một Ngày như Mọi Ngày? -

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • #16
    Vui khi đọc được mấy dòng của cô em,

    Đọc chuyện chị mà cứ tưởng tượng như cảnh " Lục Vân Tiên tả xông hữu đột với bọn cướp Phong Lai để cứu Kiều Nguyệt Nga" . Nói vui với chị tí thôi, mọi sự xui xẻo đã qua rồi, lấy kinh nghiệm lần sau đừng dắt Sambo đi qua con đường đó và căn nhà đó nữa. Chị can đảm và trí dũng thật! Có lẽ xuất phát từ tình yêu chị dành cho chú chó nhỏ, em cảm phục chị đấy!

    Năm nay là tam tai thứ 2 trong 3 năm của hợi- mẹo- mùi, chị cũng nên cẩn thận trong đi lại và sinh hoạt của mình. Gia đình đơn chiếc chị có chuyện gì anh Bob biết làm sao!

    Chúc anh chị nhiều sức khỏe và an lành.

    DuyLinh

    Comment


    • #17


      Hôm post bài Một ngày như mọi ngày, YT có dịp nới chuyện với Ông Bầu.

      YT được ông Bầu khuyên là "cúng Ông Địa nải chuối đi!" hihi.

      Cám ơn ý kiến của OB nha.

      Còn đây, chia xẻ vui của Trúc.


      Hi chị Thu,

      Đọc bài cuả chị vưà tội nghiệp vừa mắc cười. Chị có khiếu kể chuyện quá và kể rất có duyên. Giờ đi bộ có thêm cây gậy thì mai mốt chắc sẽ biểu diễn thêm vài đòn 'Đả cẩu bỗng pháp' há chị. Cám ơn chị đã gửi bài cho đọc, bài viết rất tự nhiên và rất hay.

      Mấy tuần này cuối 'quarter', hàng họ bị hư tùm lum nên tụi em chạy dắt giò lên cổ.

      CN này hai vợ chồng em lại bị gậy đi Montana tới gần cuối tháng mới dià nhà. Chổ đi này chắc không gặp 'cẩu' nhưng lạy trời đừng gặp 'gấu', vì chắc em không giỏi võ như chị đâu, mà 'tẩu' chưa chắc là thượng sách khi gặp mấy anh chàng lừ đừ nguy hiểm này.

      Trúc.


      --

      Trúc à, trước kia khi thấy vài ba người đi bộ mang gậy theo, mình có nghĩ "Mấy người này lo xa ghê!"

      Bây giờ hết dám nghĩ vậy nữa, chuyện bất trắc có thể xảy ra bất cứ lúc nào, phòng xa vẫn hơn, phải không?

      Trúc nhắc vài đòn 'Đả cẩu bỗng pháp', hihi, làm chị nhớ đến lúc ở Ký Túc Xá, thầy Lân dạy cho Cán sự thể dục thể thao bài quyền bằng gậy tầm vong. Học xong rồi chỉ lại cho mọi người trong KTX để đi gác mỗi đêm.

      Hổng biết mình có áp dụng gì bài quyền đó sau mấy mươi năm, chị chỉ biết vung đại cái aó và hét để con chó đó tránh xa mà không nhảy tấn công vào mình thôi. hehe!

      YT


      Comment


      • #18
        Lúc trước có đọc ở đâu đó, hình như của nhà văn Sơn Nam, về một tuyệt chiêu của 'Đả cẩu bổng pháp'. Điểm đặc sắc của tuyệt chiêu này là 'dĩ tĩnh chế động', không cần phải múa may, đánh đá gì cả. Hai tay chỉ cần nắm chắc 'đả cẩu bổng', một đầu gậy chịu vào bụng, chỗ thắt lưng, đầu kia chĩa thẳng ra ngoài, hơi chếch về phía trên. Phải thật bình tĩnh và luôn quay người để nhìn thẳng vào con thú (cọp, beo, gấu, chó, ... ), nó sẽ không dám vồ mình vì sợ nhảy vào đầu gậy. Cứ mặc nó gầm gừ, gào thét, dọa dẫm, ... một lúc sau 'may ra' nó sẽ phát chán và bỏ đi, chừng đó mình chạy cũng không muộn. Good luck !!! :P

        Comment


        • #19
          Nhân đọc bài viết 'Lăng Ba Đả Cẩu' cuả chị YT, T nhớ tới truyện KD, trong đó Hồng Thất Công có thế võ dùng gậy để đánh chó (vì ông là người ăn mày). Thế 'Đả Cẩu Bổng Pháp' tuyệt vời, đưa ông lên hàng trưởng lão trong 'võ lâm ngũ bá'. Vì đọc KD đã lâu chỉ nhớ cốt truyện chứ không nhớ được chi tiết thế võ, may có anh Hùng diễn tả lại. Cám ơn anh Hùng.

          T rất thích đọc những bài 'tạp ghi' kiểu cuả chị Thu vì nó ghi lại những cảnh đời rất thật quanh mình, nhưng dĩ nhiên phải với văn phong cũng chân chất và có phần sống động lôi cuốn thì mới đem đến cảm nhận cho người đọc.

          Mừng cho chị và Sam thoát cảnh hiểm nghèo. Cứ nghĩ cuả đi thay người thì bớt buồn nha chị.

          Thân mến,

          Trúc

          Comment


          • #20


            Câu Chuyện Tín Dụng Bị Đánh Cắp.

            Mỹ Dung kể


            Ha ha, bà Tư ơi bây giờ bà Tư đã khỏe hẵn chưa? Đúng vậy đó hoạ vô đơn chí. Em tính kể chuyên dài dòng của em cho ace nghe, nhưng gõ tiếng Việt ghê quá. Hôm nay chịu khó vậy, cả một công trình đó nghe.

            Chuyện là vầy, hôm 1/17/14 (không quên được cho đến ngày nhắm mắt xuôi tay hay bị si khờ già (alzheimer)).

            Hôm đó gần Tết nên cả nhóm bạn gồm 6 gia đình (xồn xồn, teens, kids) rủ nhau đi hội chợ Tết ở Santa Ana CA, cười la hú hét, chụp hình hoa, mua hoa.... thì cũng ngày hôm đó em và ông chồng bị identity theft tại Florida may. Thế là 1 tuần sau, mới đi làm về chưa kịp bọ giỏ xuống thì bị ông chồng hạch hỏi rồi:

            "Mommy mở credit card hồi nào mà không nói cho bố biết?"

            " Đâu có đâu."

            Ngó lại 2 cái thẻ là tên của chàng thế là mình 'oãng' lại liền. Sau khi hai vợ chồng đoán già đoán non cuối cùng quyết định gọi chỗ 'credit cards'. Gọi xong tá lã tam tinh vì thẻ nào cũng max $9,999.99, không biết sao mà xài hay thế.

            Thế là sánng thứ 7, hai vợ chồng đi báo cảnh sát, tới nơi thì họ không chịu làm 'report' tại đó mà bắt mình về nhà rồi họ tới nhà. Về nhà chờ ngóc mõ ra tới 3 tiếng sau họ mới tới. Tới buổi chiều lại nhận thêm 2 thẻ nữa lần này là tên của em. Thế là lại gọi cảnh sát tới nhà, lần này phải chờ tới 11:00PM họ mới tới.

            Chưa đâu trong tuần nhận thêm 3 thẻ nữa, thẻ nào cũng max tổng cộng gần $80,000.00 của 2 nhà bank: GE và TD.

            Thế là phải lên báo cáo để làm 'supplemental report', đi làm về hai vợ chồng bỏ con ở nhà lên 'police station' để 'report' thì họ bảo không cần làm một lần đủ rồi dù mình đã giải thích là những thẻ sau này chưa 'report', thế là đi về. Tức quá hai vợ chồng lại 'detective' phụ trách 'report' này. Không biết để bao nhiêu lời nhắn mới gọi lại cho mình là đi lên police station nói tên detective là phải làm 'supplemetal report'. Lại đi lên nữa, nó nói phải chờ người 'police' ở khu vực mình về làm cho mình. Ngồi đâu khoảng 15' thì có người 'police' Mỹ trắng gọi mình lại, tưởng nó làm report cho mình, ai dè nó nghe mình giải thích xong nó bày giấy tờ của mình ra đầy 'counter' rồi bỏ đi vào không thèm nói một tiếng, máu tức trào lên cổ họng, vừa đói vừa mệt. Đã vậy con bé ở nhà gọi lên : "Mommy UPS drops package outside" . Tối khoảng 9:15 PM mới về tới nhà.

            Trong tuần đó phải gọi 3 "credit agency" để "freeze credit" lại.

            Trong thời gian này thì những chỗ bán háng cứ gửi nhũng 'packages' về , làm mình sợ qúa không biết là cái gì, chạy lên UPS gửi trả lại. Trước khi trả thì phải chụp hình để làm bằng chứng sau này. Đã vậy còn bị UPS chơi nữa chứ. Lần đầu P nhận hộp tên P, P đem ra gửi lại thì UPS nhận trả, tới phiên mình thì nó không chịu nhận, bảo phải gọi làm hẹn rồi họ cho người tới nhà lấy. Thế là gọi làm hẹn.

            Báo hại ngày hôm sau em phải nghỉ 1 ngày để chờ vì ai biết đâu cái gì trong hộp lỡ mấy thằng nó chưa lấy hàng lại lấy làm sao. Chờ tới 4:00PM cũng không thấy ai lại. Thế là gọi 'UPS station', họ nói là đang trên đường tới. 6:00 Pm không thấy ai, gọi tiếp, nó nói 9:00PM vẫn còn có người lấy, chờ tới 9:00 PM gọi lại thì họ đóng cửa rồi. Có tức không? (Thật ra những gói mà UPS đem lại, vì có địa chỉ nên em gọi hỏi là gửi cái gì, TD bank nói là không biết. Tức quá cộng thêm mệt và bực đi gửi trả lại, em mở ra xem thì ra là 'catalog', nhưng vì VIP nên có 'wrapped red ribbon' đàng hòang).

            Hôm đó là 30 Tết.


            - Rồi chuyện ngã ngũ ra sao nữa Mỹ Dung?

            Sau khi có 'police report' (mất $100.00 vì phải làm 2 lần), gọi bên 2 nhà banks để họ gửi cho mình "dispute letter", lúc đó mình gửi kèm 'police report' cho họ, cái thằng TD bank là mất dạy nhất, mình cũng ngu trong 'dispute letter' mình cho họ biết là mình sẽ 'cooperate' với họ nên cho 'house phone va cell phone', ai dè nó gọi 'threaten' mình là không trả tìền: interest lên đòi đưa collection, gọi phone ngày 3, 4 lần đòi tiền, tức quá em nói: "Whatever you want, do you know what is harassment, I will report with the police".

            Thế sau đó nhận những cú phone 'unknown' ngày gần 10 lần, không biết nó set up thế nào mà thành một chuổi phone: "cell phone was hang up, house phone" .. cho nên em mới đổi số phone. Mình đã gửi thư bằng 'certify mail return receipt' thế mà nói không nhận được, đến nỗi em phải vào 'internet tracking' coi mail mình tới đâu, mấy giờ. May mà nhờ có ông chồng thích cãi nhau, cãi cứ như mổ bò, (ông chồng em có đặc điểm là nhờ làm cái gì thì hơi khó nhưng viết thư kiện tụng thì lẹ lắm, em nói ổng làm không đúng nghề ) . Thế là biên thư gửi lung tung, tưởng phải nhờ luật sư. TD bank còn đòi mình gửi 'ID card, insurance, và notify public tờ dispute letter' vì trên $5,000.00. Sướng chưa, lúc bán hàng không biết có đòi notify ID card không, hay yes sir, yes mam..

            Cuối cùng sau 6 tháng cải nhau thì họ công nhận là mình không mua hàng , và gửi thư cho mình biết là 'clear credit với 3 credit agency' cho mình. À chưa đâu TB bank gửi statement liên tục nều em không lầm hình như 1 tuần 1 lần, có lẽ cân ký được. GE bank thì ok hơn , 'quiet investigate' .

            TD bank đòi phải gửi ID... nhưng em không gửi, chỉ có 'police report' là được rồi, cải tới cải lui cuối cùng họ phải chấp nhận , em nghĩ là họ ránng ghim mình vì thấy cái tuổi và lại là dân Asian nên bắt chẹt đòi, nếu mình yếu bóng vía sẽ trả, vì đám kia cao bay xa chạy rồi.

            Suy đi nghĩ lại tụi em bị 'identity theft' chỉ có do 'refinance' nhà thì mới có đầy đủ 'inform.' của 2 người, mà đúng vậy hôm tháng 8 chỗ đó mới gửi thư về báo là bị mất 'inform.' của khách hàng, có lẽ là nhân viên nào bán 'inform.' của nhiều người quá rồi công ty sợ bị kiện nên mới gửi thư báo.

            Đó là vụ 'credit card', thế là bây giờ mình sẽ khó khăn trong việc 'check credit' , vì nếu mua cái gì mà phải check credit thì mình phải gọi 3 chỗ credit agency mở ra vài ngày cho họ check . Hôm bữa em thử 'apply credit card 'mà bị từ chối, thế là từ bây giờ không ai ăn cắp 'credit' của mình nữa, hehe!

            Rồi tháng 2 thì bị máy giặt hư, mặc dầu mới có 3 năm à, máy giặt hư mới mua xong thì tới tủ lạnh, may quá "part còn quarantine" nên không phải mua cái mới, nhưng báo hại 3 tuần không có tủ lạnh. Never buy LG.

            Lại tới cái xe phải sửa nữa. 6 tháng nhức đầu. Bây giờ thì mọi chuyện đã yên. Xong vụ 'credit card' là tụi em mừng rồi.


            Comment


            • #21
              :shocked2: Mỹ Dung tuổi con gì vậy?:huh:

              Comment


              • #22
                Em tuổi con ịt ịt..

                Comment


                • #23
                  Một Ngày như Mọi Ngày? - Mất Bóp




                  Một câu hỏi, Đinh Hương đặt ra là "Đố các bạn đoán được ai cầm tờ giấy bạc và mục đích DH "khoe" tờ giấy bạc ấy là gì không?"

                  Sẽ có một câu chuyện kể vui kể sau nhen, hehe!:blush:


                  Comment


                  • #24
                    Một Ngày như Mọi Ngày? - Mất Bóp -

                    Đinh Hương kể




                    Tiếng điện thoại reo vang phá tan không gian tỉnh lặng của bà Tư, bên kia đầu giây giọng của bạn dzàng,

                    "Hey, đang làm gì đó bà Tư?"

                    "Hi, mình đang làm thinh, hehe"

                    " Bà có biết chuyện gì vừa xảy ra cho tui không?"

                    "Gì vậy?"

                    " Bà biết không, hôm thứ bảy đi nhà thờ, phụ chuyện nấu nướng, rửa chén. Nhà bếp cần thêm thức ăn hoa quả, nên mình nhận lảnh chuyện đi chợ.

                    Sau khi mua sắm một xe thức ăn đầy nhóc, ôm những trái dưa hấu nặng ịch chất vào xe dưới ánh nắng chang chang, nóng hừng hực của Texas, mình mệt tối mặt luôn. Xong rồi, mình đẩy chiếc xe (cart) qua một bên, mình lái xe thẳng một lèo về nhà thờ.

                    Đến nơi, mình loay hoay tìm cái bóp, chết rồi, chợt nhớ cái bóp vẫn còn nằm ở trên chiếc 'cart', mèn ơi, chỉ biết kêu Chúa thôi.

                    Mình vội lái xe trở lại parking của chợ, chả thấy cái bóp ở đó, mình vội vào chợ hỏi thăm xem có ai có lòng tốt đem gửi vào đây không... hichic!!

                    Thế là đành gọi cảnh sát để báo cáo mất bóp, sao mình có duyên với mấy anh cảnh sát quá vậy ta. Qua bên này chẳng bao lâu mà mình gọi cảnh sát mấy lần rồi...hehe.

                    Về nhà, mình vội gọi báo mất các thẻ và giấy tờ đã để trong bóp, may là chỉ còn vài ba trăm thôi. Hên quá, mình đã đi nhà bank "deposite" mấy cái check và tiền mọi người đóng cho họp mặt xong, nếu còn đó thì mình đã lảnh nợ rồi còn gì, may quá phải không?

                    Nghe người đẹp than một hơi để chia xẻ những xui rủi của bà Tư đã lảnh vừa qua, quả thật, không hẵn một ngày như mọi ngày, bạn ta hỉ?

                    II

                    Một tháng sau,

                    "Bà Tư biết không, (tiếng người đẹp Texas vang vẳng bên tai), cái bóp đã trở về cố chủ rồi"

                    "Ua, Sao có chuyện hi hữu đó vây? Cả tháng qua rồi, mọi thẻ đã cancel hết mà"

                    "Đúng rồi, nhưng mình thích cái bóp, vì nó nhỏ tiện lợi khi mang nó đi đây đi đó ấy mà"

                    " Vậy chuyện đó ra sao hả người đẹp?"

                    "Số là hôm qua, ông người Mễ cắt cỏ cho nhà chị Quỳnh nhiều năm về truóc, đã nghỉ việc 3,4 tháng rồi vì ông xã chị Quỳnh đã nghỉ hưu, nên ở nhà, anh ấy chăm sóc vườn tược trong nhà. Chị Quỳnh là chỉ huy trưởng của dh ở nhà bếp của nhà thờ, lo chuyện thức ăn, bếp núc mà công việc của mình là rửa chén và phụ bếp thôi."

                    Cuối tuần nọ sau một tháng qua, ông Mễ ấy mang trả bóp cho chị Q vì thấy hình mình giống chị Quỳnh. Ông ấy xin lỗi vì "Thằng cháu tôi nó lượm cái bóp ở parking, nó lỡ xài hết tiền rồi. Nó sợ bị đòi lại tiền nên vẫn giữ cái bóp cho đến giờ này. Tôi nhìn thấy hình trong thẻ lái xe, thấy quen quen, nên hỏi cô đây. Cho tôi xin lỗi"

                    Trời! Mình mừng quá chừng, khi nghe chị Quỳnh kêu mình cho hay. Cái bóp đã đi một vòng Texas, rồi lại trở về mình... Của Cesar trở về Cesar!

                    " Nó đâu có lỗi gì ông ơi, tại tôi lơ đãng để quên bóp ở trên xe khi đi chợ đó mà"

                    Mình vui lắm, mặc dầu phải làm lại mọi giấy tờ... Thật hi hữu khi cái bóp được trở về chủ cũ, phải không?

                    Câu chuyện vẫn chưa dừng ở đó, ông Mễ này thật "honest", tốt quá, khi ông đề nghị chị Quỳnh cho ông cắt cỏ để lấy tiền đó mà đền lại cho chủ cái bóp. Mọi người nói không phải lỗi của cháu ông, ông đừng lo lắng nha...

                    Một tấm lòng ngay thẳng.

                    Một ngày không như mọi ngày, phải không?!

                    III

                    Câu chuyện tưởng đã hết ở đó, vậy mà hôm cuối tuần ông Mễ lại gặp chị Quỳnh, trao cho chị ấy tờ giấy một trăm bảo là "Tôi có một ít xin trả lại cho người mất tiền"

                    Chúa ạ! Sao có người tốt, thật thà quá vậy?

                    Bà Tư lại "phỏng vấn" bạn "dzàng" của mình để tìm hiểu câu chuyện ly kỳ này.

                    Bạn ta cho biết lại có một tấm lòng vàng được giữ kín bây giờ mới kể là,

                    "Hôm ông Mễ trao lại cái bóp và xin cắt cỏ lại, nhưng chị Quỳnh không thể nhận, nên chị có cho ông ấy $100 gọi là hậu tạ, vì thấy ông túng quẫn nhưng có tấm lòng ngay thẳng ..."

                    Vậy mà tuần sau ông trở lại xin gửi trả $100 để hoàn lại chủ cái bóp đã mất tiền, nhưng cả chị Quỳnh và mình làm sao có thể lấy tiền của ông ấy được...



                    Bàn tay của chị Quỳnh do Đinh Hương chụp lại tờ $100 của ông Mễ gửi trả.


                    Thật là thú vị khi nghe qua câu chuyện vui vui của Đinh Hương, ace có nghĩ gì không???

                    Một ngày vui, một ngày không như mọi ngày...!


                    Comment


                    • #25
                      Chi Dinh Huong nho co Duc tin o Thuong De nen da duoc den bu...

                      Chuc chi DH luon zui ze , yeu doi va xu TX nay da qua tu te phai khong?

                      Thu Le

                      Comment


                      • #26
                        Câu chuyện có thật này hay quá :thumbs:, đúng là người tốt sẽ gặp chuyện tốt. $100 này rất có nhiều ý nghĩa phải vậy không các bạn? KT đề nghị ĐH chụp hình cái bóp của ĐH và post lên DĐ để ace ngắm thử. Cảm ơn ĐH & YT đã post một bài rất có ý nghĩa :thank3:. Hy vọng bà Tư và ĐH có một ngày như mọi ngày bình yên và vui vẻ nhưng cũng phải có những ngày hơi khác một chút và náo nhiệt hơn như là những buổi HM cùng các bạn ĐHSPKT nữa nha.

                        KT
                        Cheers!

                        Comment


                        • #27
                          Mấy tháng nay KD thấy các chị bên Mỹ mất mát nhiều qúa, nghe trong tin tức cảnh sát mỹ cũng báo động có một loại bùa mê từ hạt Borrachero, chắc các chị nên cẩn thận !!!

                          KD

                          Comment


                          • #28
                            Các bạn thân mến ,

                            Hoàn toàn đồng ý với bạn Kim Thủy " câu chuyện này hay quá , đúng là người tốt sẽ gặp chuyện tốt " . Thế nhưng giá như nó xảy ra ở Nhật , có lẽ sẽ trở thành rất bình thường và không có gì đáng nhớ ! Sau đây là câu chuyện cùng đề tài , xãy ra ở Úc , kể ra cho vui để các bạn xem nó có hay,rất bình thường hay vô duyên tệ !

                            Cách đây hơn 10 năm , lúc đó chúng tôi mới dọn nhà xong nên chiều tối bà con bạn bè đến thăm khá đông . Đang hàn huyên chuyện trò trong nhà thì có tiếng chuông ngoài cửa . Ra mở cửa, thấy một người Úc tay cầm một cái bóp khá dày, Ông ta cho biết nhặt được cái bóp này ở gần cửa của một chiếc xe đậu trên đường trước nhà cho nên ông ta nghĩ một trong những người khách của chúng tôi đã đánh rơi . Phán đoán của ông ta rất chính xác ! Cái bóp được trả lại cho khổ chủ , chúng tôi cám ơn ông ta rồi mọi sinh hoạt lại trở lại bình thường . Dĩ nhiên không ai biết được niềm vui sau đó của ông ta , chỉ thấy khổ chủ cái bóp rất mừng vì trong đó có rất nhiều cards và 2-3 trăm dollars tiền mặt . Còn chúng tôi niềm vui kéo dài trong nhiều năm vì biết chắc mình đã dọn nhà đến đúng chổ !

                            Thế rồi cỡ 10 năm sau trong một lần đi bộ về nhà , ngang qua một cái roundabout ( chữ của Úc để chỉ cái vòng xi măng ở giữa ngã tư ) tôi thấy một xấp gồm mấy cái credit cards , driver's licence cột chung với nhau bằng một sợi dây thun , ở giữa có kẹp tờ $10 nằm ở chổ ít ai chú ý . Tôi đoán có lẽ tại khổ chủ bỏ nó trên dashboard của xe hơi nên lúc quẹo , lực li tâm đã kéo nó bay ra khỏi xe một cách không ai biết . Lượm lên thấy địa chỉ của chủ nhân ở cách đó không xa nên tôi đi bộ tới để trả cho họ . Suy nghĩ trong đầu tôi lúc đó là gì ? Thứ nhất tất cả credit cards có thể đã được vô hiệu hóa . Thứ nhì, tờ $10 cho thấy tôi là người đầu tiên nhặt được nó . Thứ ba khá nhạy cảm trong một xã hội phức tạp đa văn hóa ,vì không biết nguyên nhân bị mất lúc nào , số tiền mặt cột theo có thể nhiều hơn ... cho nên có thể người ta sẽ nghi ngờ tôi là một kẻ xấu !

                            ... Trả lại cho khổ chủ , nói cho họ chính xác chổ bị rớt đồng thời giải thích nhờ có địa chỉ trên bằng lái xe mới biết để tìm tới họ . Cuối cùng cũng không quên cho họ biết luôn nhà tôi ở gần đó để họ đừng lo lắng và nghi ngờ thiện chí của mình .

                            Làm xong , tôi thở phào nhẹ nhõm . Cho dù gì kết quả có là gì đi nữa , tôi cũng làm được chuyện tôi muốn làm, để ít ra cũng cảm thấy đứng được ngang hàng với người Úc đã trả lại cái bóp dày cộm cho bạn chúng tôi 10 năm trước .

                            Chúc các bạn một ngày vui .

                            NTT

                            Comment


                            • #29
                              Rất vui khi được YT chia xẻ chuyện mất bóp của dh vì trong câu chuyện này thì lỗi tại DH mỗi đàng......

                              Thật ra dh là người 'classic' nên những gì dh thích thí dụ có cũ, nhưng dh cũng vẫn trân trọng vì vậy khi mất bóp, dh không tiếc TIỀN hoặc công sức phải làm lại giấy tờ, mà thật sự tiếc chiếc bóp nhỏ nhưng đã theo dh khá lâu và lại rất TIỆN lợi , nhất là trong quá khứ đã giữ rất Nhiều Tiền .... của Trường mình từ họp mặt 2012 tại Toronto , đến HM 2013 ở Florida rồi Mini HM ở Houston....

                              Mấy tuần nay laptop của dh bị hư nên hôm nay dh mới vào đọc bài được

                              Và xin quảng cáo chiếc bóp may mắn,



                              Thân mến,

                              DHuong
                              Đình Hương

                              Comment


                              • #30
                                Cái nào vậy ĐH?! :huh:

                                Comment

                                Working...
                                X