Announcement

Collapse
No announcement yet.

MAI MUỘN

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • MAI MUỘN


    Cứ theo giấy thế vì khai sinh do Tòa Hoà Giải Rộng Quyền tỉnh An Giang cấp thì giao thừa năm nay Gã bước sang tuổi sáu mươi . Cái tuổi mà ông nhạc sĩ Y Vân gọi là " 60 năm cuộc đời ", còn Đức Khổng Tử bảo là " lục thập nhi nhĩ thuận " , theo phong tục thì chẳng may (hay may? ) nếu được gọi trở về lòng đất , thì Gã có quyền được người ta ghi trên mộ bia là " hưởng thọ " , chứ không phải "hưởng dương" nữa Gã lẩm bẩm :

    - Sáu mươi ư ? Mình đã đi sắp hết cuộc đời rồi đây! Hưởng thọ hay hưởng dương đối với mình không thành vấn đề . Nhưng nhĩ thuận hay thuận nhĩ hay xin vâng ý Trời ? Dù sao mình cũng nên mừng thọ mình cho đàng hoàng một tí.

    Thế là ngay từ rằm Tháng Chạp ,Gã đã thủ thỉ với gốc Mai cổ thụ trước sân nhà:

    - Mai em ngoan lắm . Những mầm hoa nhiều , mập mạp thế kia , ta chỉ cần nhặt hết lá và tỉa những cành non đi , trời nắng nóng thế này , chỉ hơn hai tuần sau , ngày ba mươi tết em sẽ chi chít nụ hàm tiếu , sáng mùng một Tết em sẽ rực rỡ mãn khai , vàng sân vàng trời chào năm mới và chào ta lục thập.

    Nhưng Trời chẳng chiều người . Bỗng nhiên gío lạnh về , nụ Mai cứ như co cụm lại . Gã tưới nước nóng vào gốc mai. Xịt thuốc kích thích . Vậy mà cho tới đêm giao thừa , những nụ mai chỉ bằng đầu đũa . Gã lắc đầu :

    - Mai ơi ! Em đã phụ ta rồi . một cảm giác buồn buồn len lén đi vào tâm trí Gã . Gã thoáng thấy mình cô đơn :

    - Đời mình có biết bao nhiêu là buồn vui , làm sao nhớ hết được , nhưng hẳn là buồn nhiều hơn vui . Nhưng lão già ơi ! Lão có nhớ được những gì vui nhất , những gì buồn nhất không?

    Gã tự trả lời :

    - Niềm vui cũng có đấy . Mình vui nhất hẳn là lúc mình tỏ tình , người yêu mình nhận lời yêu mình . sau đó là phải kể đến những lúc mình làm ngựa cho mấy đứa con tranh nhau cưỡi . Lúc đó mới vui làm sao ! Mình mong cho chúng nó lớn khôn , nhưng càng ngày mình càng cảm thấy mình mất chúng nó thì phải . Còn nỗi buồn ư ? Để coi! Mình đã từng buồn theo tháng năm : khi tóc bạc , khi rụng răng , khi mắt mờ phải đeo kính , khi bệnh tật yếu đau . Nhưng buồn nhất khi những người thân yêu của mình cứ lần lượt ra đi . Đặc biệt khi mất Mẹ , mình thực sự là một đứa bé mồ côi . Mọi người bỏ ta đi : Cha mẹ thì đi theo con đường thế nhân phải đi . Người yêu mình thì đã rụng xuống ngay khi còn là một chiếc lá xanh : Con gái lấy chồng xa , phải theo phong tục nhà chồng , mồng một tết không về được : Thằng con trai làm ăn xa , tết cũng không về được ; anh em thì ai phận nấy ; bạn bè thì đứa mất ; đứa lưu lạc tha phương , mà xét cho cùng kỳ lý , thì đời người dễ ai có được một người bạn thân thật sự , một người tri âm tri kỷ ; đến như cây Mai kia , mình chắt chiu cho nó như con mọn , vậy mà nó đành lòng là cây Mai muộn ! Giao thừa năm nay mình sáu mười nhưng chỉ có mình với mình thôi .

    Gã hít một hơi thật sâu :

    - Mình sẽ đi trước một bước . Mình sẽ từ bỏ tất cả trước khi tất cả từ bỏ mình . Chữ "Xả" trong "từ, bi , hỉ, xả "của Đức Phật mới tuyệt diệu làm sao ! Mình cũng "Xả" , cũng "từ bỏ mình mà theo Chúa " như Lời Chúa dạy . Từ bỏ hết mọi sự , từ bỏ chính mình , mình sẽ sẽ tìm thấy mình trong anh em . Gã bước ra sân . Cây Mai muộn đưa những cánh tay khẳng khiu chỉ lên Trời , Gã nhìn theo . Bầu trời đêm ba mươi đen như mực , dải ngân hà vắt ngang , muôn sao lấp lánh . Gã trố mắt nhìn . Lạ chưa ? Không một vì sao nào không nháy mắt cười với Gã . Gã cảm thấy bầu Trời dường như của riêng Gã và Gã nhận thức được mình giàu có biết bao ! Gã bước vào nhà , bật công tắc bóng đèn ngoài sân :

    - Để người ta đi lễ giao thừa về ngang qua có chút ánh sáng . Gã trịnh trọng mặc bộ quần áo mới nhất , đẹp nhất , thắt chiếc cà -vạt hồi đám cưới của Gã , đi giày vào . Gã bước tới , thắp lên hàng bạch lạp trên bàn thờ Chúa , đốt lên nén hương thơm trên bàn thờ Tổ Tiên . Vừa lúc tiếng chuông nhà thờ báo giao thừa điểm . Gã cầu nguyện cho hết mọi người . Rồi Gã hát bài hát Gã vẫn hát trong giờ kinh dâng ngày thuở Gà còn là một chú bé cỏn con . Gã hát vừa đủ nghe , tiếng hát vang vang trong lòng Gã . gã thấy như không phải miệng Gã hát mà là linh hồn Gã hát . Không phải mình Gã hát , mà là Gã đang chỉ huy một dàn đồng ca , trong đó , các ca viên là từng giọt máu , là từng sợi gân , là từng tế bào trong con người Gã .

    Rồi Gã nhìn lên Mẹ . Gã nhìn mẹ trong thinh lặng . Gã như chạm tay vào thiên thu . Gã ngủ trên tấm nệm trải ngay dưới chân bàn thờ . Nửa đêm về sáng Gã mơ . Gã thấy mình hạnh phúc , Gã thấy cuộc đời tươi đẹp , Gã thấy mình yêu đời , yêu người và yêu cả gỗ đá cỏ cây . Gã yêu cả cây Mai Muộn.

    NGUYỄN nln

  • #2
    Rất triết lý ! Khi mình hạnh phúc thì cảnh vật xung quanh ta đều đẹp cả như hòa mình với chính ta. Một con mưa tầm tã, một buổi chiều âm u với tuyết rơi lả tả, hoặc một con đường mù bụi ...., tất cả đều đẹp với lòng ta lúc ấy ! Kể chi một gốc mai vàng nở muộn như là một nhân chứng cho sự hạnh phúc, một món quà của thiên nhiên ban tặng!

    Khi yêu yêu cả đường đi .... là vậy !

    KP,
    https://drive.google.com/file/d/1N-m...ew?usp=sharing

    Comment


    • #3
      KD cám ơn anh Khang . Đây là bài viết để an ủi , vì hình như ở trong đó có những điểm đôi lúc cũng là của chính mình . KD nhìn thấy vậy.

      Thân ái

      KimDung

      Comment


      • #4
        Các bạn mến,

        H chưa bao giờ trồng mai, nhưng theo kinh nghiệm bản thân, hễ trời lạnh thì tắm bằng nước ấm thôi, là nước có nhiệt độ tương đương với nhiệt độ của cơ thể chúng ta, đâu ai dám dùng nước nóng để tắm gội nhỉ, mà sao ông này lại tưới nước nóng vào gốc mai.

        Chắc đôi chân của em mai bị phỏng rồi, tội nghiệp quá. Cũng may mai đã hồi phục để vẫn ra hoa dù mai muộn màng hơn. Các anh chị ngành nông nghiệp ơi, có phải vì bị tưới nước nóng mà thành mai muộn hơn không?

        H còn nhớ ngày xưa hồi còn ở Việt Nam, mỗi năm vào dịp gần tết, gia đình H hay đi chợ hoa vào buổi tối, thấy ngưới ta cầm những cành mai giơ lên, ai giàu thì chọn mua cành to, người ít tiền thì đành phải mua nhánh mai nhỏ thôi. Các nhánh mai này toàn nụ, chứ chưa nở thành hoa, người bán sẽ góp ý cho mình chọn cành có nụ như thế nào thì hoa sẽ nở vào đúng ngày tết, hoặc chỉ cho mình phải làm gì để thúc nó nở đúng ngày.

        Khi mang cành mai về nhà, H thấy bà con hàng xóm bắt chiếc nhau đốt gốc cành mai, rồi mới cắm cành mai đó vào bình nước. Họ nói đốt như vậy khiến lớp nhựa ở bề mặt của gốc se lạ, thì nhựa trong cành sẽ không bị tan vào nước mau, nên khi hoa nở rồi sẽ tươi lâu và lâu rụng cánh.

        Không biết hồi đó người ta trồng mai ở đâu, rồi cắt cành mai đem ra chợ bán.

        Sau này cách chơi mai thay đổi: mai được trồng trong chậu và họ mang các chậu mai ra chợ, chậu lớn chậu nhỏ, có cả chậu bự tổ chảng nữa. Khi thiên hạ đi sắm mai thì sẽ khệ nệ bê cả chậu mai lên xe, rồi bê chậu mai vào nhà, không còn ôm mai nữa như ngày xưa (dù không xưa lắm các bạn ơi)

        Thân ái

        Hiền


        Comment


        • #5

          MAI MUỘN

          Nhà ta có hoa mai vàng nở muộn

          Muộn mất rồi, nhưng có, cũng hơn không.

          Ta dìu em cài tóc một bông hồng

          Rót chén rượu tưới thơm ngày tháng cũ !



          LVT


          https://drive.google.com/file/d/1N-m...ew?usp=sharing

          Comment


          • #6



            Nhà em có hoa Đào nở rộ

            Rộ sắc hồng ấm áp cả quê hương

            Hương Đào trĩu trong làn sương khói

            Khói lên trời theo chín tầng mây

            Mây trắng nhẹ tựa hoa Mận trắng

            Trắng tinh màu hy vọng ước mơ

            Mơ một ngày em trở về đất Mẹ

            Mẹ đón mừng em trên giải Liangbiang

            Lan, Đào, Mai, Mận, cùng em nhảy múa

            Múa theo nhịp điệu trống Tây Nguyên

            Tây Nguyên ơi ! Sao đẹp mãi mùa Xuân.

            KD Cám ơn anh Khang thật nhiều. Mùng 3 Tết nhà KDung có hoa Mai nở rồi.

            Thân Ái

            KimDung

            Comment


            • #7
              Các bạn mến,

              "Mùng 3 tết nhà KD có hoa Mai nở rồi". Mùng 4 tết "Nhà em có hoa đào nở rộ". Hôm nay mùng 5 tết thì có Cành Hoa Trắng của Phạm Duy tặng mọi người nè.

              Có nhiều ca sĩ hát bài này lắm, mà H thấy chỉ mỗi ca sĩ Khánh Hà diễn tả được sự nức nở và du dương của bài hát này thôi đó.

              Một đàn chim tóc trắng bay về qua trần gian

              Báo tin rằng: có nàng Giáng Hương

              Nàng ngồi trên cung vắng trong một đên tàn trăng

              Phá then vàng bước vào vườn hoang

              Không gian tràn dâng niềm thương

              Rồi tiếng hát xui cuộc tình duyên

              Bao nhiêu nàng tiên nỉ non

              Làm huyên náo thiên đường lạnh lẽo

              Trời đầy cô tiên nữ xuống đầu thai thành hoa

              Giữa đêm mờ hoa nở chóng phai

              Người về trong đêm tối ôm cành hoa tả tơi

              Bóng đêm dài gác đời lẻ loi.



              Các bạn ơi, lời bài hát này có nhiều động từ, giới từ, tĩnh từ lắm, lại chậm rãi, nức nở mà du dương, vì thế kết hợp thật dễ dàng với sự vận động di chuyển của cơ thể lắm đó.

              Vào những tối yên tĩnh trong vườn, chỉ mình ta với ta, vừa nghe Khánh Hà hát, vừa hát theo,

              vừa một đàn chim tóc trắng vừa đưa 2 cánh tay qua bên trái vẫy vẫy, trong khi đôi chân chạy chạy nhẹ nhàng trong vườn.

              Rồi chuyển 2 cánh tay qua phía bên phải khi bay về qua trần gian . Hai cánh tay múa bung ra mở rộng trước mặt như kể chuyện trong lúc báo tin rằng có nàng giáng hương

              Từ từ ngồi xuống cho Nàng ngồi trên cung vắng trong một đêm tàn trăng

              Từ từ đứng lên khi đang Phá then vàng, vừa bước qua một bên vừa bước vào vườn hoang



              Đó là thí dụ của H thôi vì H không biết khiêu vũ các bạn à, còn các bạn cứ tùy ý mà sáng tác nhé hi hi.

              Mình cứ theo điệu nhạc du dương và lời của bài hát mà chuyển động nhanh chậm, lên xuống, diễn tả các tình tiết qua những bắp thịt của mặt, mắt, mũi, toàn thân, cánh tay, ngón tay, chân, ngón chân, tất cả mọi khớp theo cách riêng, theo cảm nhận của riêng mình các bạn nhé.

              Cứ lập đi lập lại cả bài hát như thế bao nhiêu lần tùy ý.

              Các bạn thử xem sao vào dịp đầu năm này nhé, sau đó xòe bàn tay ra, chắc chắn sẽ nhận được món quà kỳ diệu mùa xuân cho chính mình đó.

              Thân ái

              Hiền



              Comment


              • #8
                Hiền ơi, Hiền có bài tập tài chi hay quá. Đã lâu rồi KD bận không tập tài chi, bây giờ chỉ nhớ mỗi động tác "lau kiếng cửa sổ". Tập tài chi mà du dương theo cành hoa trắng thì thành tiên mất thôi.


                Ở Úc nhà KD có bụi hoa trắng của trời ban cho (tự nó mọc, D không trồng) D cũng không biết nó tên gì? Vào những ngày cuối đông, những cành khẳng khiu của nó trổ toàn nụ từ gốc đến ngọn. Giữa tháng chín cây bắt đầu trổ bông lai rai từng cành, sang đến đầu tháng mười cây nở hoa trắng xoá. Những nụ gần phần gốc nở hoa trước rồi đến những búp trên ngọn, trong vòng một tuần là hoa nở rộ không búp nào còn nguyên.

                Những buổi sáng đầu xuân, khi tiếng hót của nhiều loài chim tíu tít gọi nhau thức giấc trên cây Eucalyptus Perriniana bên đầu hồi, D cũng thức giấc theo chúng. Mở cửa sổ nhìn ra ngoài, bắt gặp một khoảng vườn trắng toát, những bông hoa tròn tròn trông như những cục bông gòn được gắn trên cành màu xanh nâu, chúng đang lúc lắc dưới những tia nắng ban mai lung linh chiếu trên những cánh hoa càng làm hoa trắng sáng hơn lên. Nhìn theo hoa, thấy lòng mình cũng nhẹ nhõm theo. Mà lạ lắm, mùi hương của hoa thật kín đáo. Thoạt đầu D tưởng hoa không có hương, một lần kia vô tình rúc vào trong bụi, có dịp dí sát mũi vào hoa thì mới ngửi được một mùi hương nhè nhẹ vì thế hoa chẳng quyến rũ ai cả khi còn đang ẩn nấp.

                Hoa cứ trắng toát như thế ròng rã cả tháng trời, hoa nở vào khoảng tuần thứ ba thì tự nhiên thấy yếu đi. Những cánh hoa mỏng hơn, xoè rộng ra và không còn bám khít vào nhau nữa. Cái chấm xanh lộ ra tưởng như cái mầm lá non chỉ chờ một cơn gió thoảng qua là những cánh hoa ào ào xô nhau rớt xuống đất, khoảng nửa ngày sau những cánh hoa nằm trên đất mới úa vàng. Nắng nóng cháy của xứ Kangaroo đã làm khô những cánh hoa rơi, cánh hoa rất nhẹ theo gió bay đi mất, vài ngày sau thì chồi non nẩy ra, cây mang toàn lá xanh um, đợi chờ mùa hè đến.


                Loại hoa này nhẹ nhàng, mảnh khảnh thọat nhìn tưởng chừng hoa trắng Giáng Hương. Nhưng không phải, hoa sống rất dai đến gần cả tháng, nên chắc chắn không phải là hoa tiên nữ rồi. Ai ơi ! hỡi ai ! có ai biết hoa Giáng Hương như thế nào không? Mách giùm cho với nhé.

                Hôm nay ngoài đường phố người ta bán hoa ngập tràn, khác với ngày thường, nhưng không phải hoa trắng mà là hoa Hồng đỏ. KD chúc mọi người Happy Valentine´s Day nhé.

                Thân Ái

                KimDung

                14-2-2016

                Comment


                • #9
                  Cây này mà trồng làm hàng rào chắc đẹp lắm hén D! Nó có mọc thêm cây con không? Hoa có ra quả thành hột không D?

                  Comment


                  • #10
                    Hồng Nhung ơi ! Hoa không có qủa , hình như nó giống hoa Lài trồng ở bờ dậu nhà KD tại Bảo -Lộc . Hoa trồng làm hàng rào KD nghĩ không được đâu vì một năm nó chỉ đẹp có một tháng lúc nó nở hoa thôi , tiếp đó nó xum xuê lá , cây có lá như lá đào nhưng mỏng hơn , muà Thu lá xấu xí rồi rụng dần ,cây trơ cành mỏng manh như que củi , nhìn cứ tưởng cành khô , đưa tay bẻ thì nó còn dai , chờ tới đầu xuân là vội vã đơm nụ nở hoa .

                    Khi cây trổ lá KD cũng thấy dưới đất nẩy cây con , cây con nẩy lung tung không thẳng hàng thẳng lối gì hết . KD không biết nó thuộc loại cây cỏ hay cây thân mộc KD cũng lo lo nếu cứ để cây mọc bụi đời như vậy thì nó sẽ lan tùm lum trong vườn , nhưng nếu cuốc lên trồng nó vào chỗ mình muốn thì KD sợ nó giận lại trốn mất tiêu thế là hết . Khi nào HN qua ÚC thì bứng về trồng để ngắm , nó sẽ nở hoa trắng , trắng tinh , trắng đua với màu trắng của tuyết . .:blush:.

                    Thân Ái

                    KimDung

                    Comment


                    • #11
                      Có thí nghiệm thì thử bứng cây con chứ bứng cây mẹ làm chi!

                      Comment


                      • #12
                        KD wrote:

                        Loại hoa này nhẹ nhàng, mảnh khảnh thọat nhìn tưởng chừng hoa trắng Giáng Hương. Nhưng không phải, hoa sống rất dai đến gần cả tháng, nên chắc chắn không phải là hoa tiên nữ rồi. Ai ơi ! hỡi ai ! có ai biết hoa Giáng Hương như thế nào không? Mách giùm cho với nhé.

                        *******************************


                        Các bạn mến,

                        Hoa rụng thì chồi non nẩy ra, lá xum xuê đầy cành. Khi cành trơ trụi không còn lá thì cành lại trổ nụ, hoa nở rộ chừng một tháng thì rụng, rồi lá mọc ra thay thế, cứ xoay vần như tiên bị giáng xuống trần gian, hết hạn lại thành tiên về trời...

                        Một tháng hoa nở đó là giờ trần gian, chỉ bằng ít tiếng đồng hồ trong Cành Hoa Trắng của Phạm Duy thôi các bạn à.

                        Vậy hoa Giáng Hương mọc ở đâu KD biết rồi phải không, là bụi hoa trắng trời cho ở nhà KD đó. Còn đi tìm ở đâu nữa KD ơi!

                        Thân ái

                        Hiền


                        Comment


                        • #13
                          KD! Mi vào Google để xem tận mắt hoa Giáng Hương!:coffee:

                          Comment


                          • #14
                            Nếu Giáng Hương là các loại Lan rừng thì KD có rất nhiều Kỷ niệm vui buồn với nó , từ lúc còn được thồ sau chiếc xe đạp với những bụi lan cho đến lúc cùng leo đồi lội suối bứng lan . Đêm 30 nhìn lan nở thật tuyệt diệu

                            HN ơi , KD thấy Lan rừng không hội đủ các điều kiện để được mang tên Giang Hương trong bài "cành hoa trắng "rồi . Lan rừng còn sống dai hơn cành hoa trắng nhà KD nữa , mà nó còn mang nhiều màu sắc , nếu có làn da trắng thì lại hay bị đốm tàn nhang . Dung thấy "lý sự cùn "( H hay nói vậy )của H phong cho cành hoa nhà KD có vẻ giống Giang Hương trong bài "cành hoa trắng "hơn .

                            KimDung

                            Nhân đây cho KD gởi lời cảm ơn của 1 bạn đọc

                            Chị Dung thân mến cho em gởi lời cảm ơn đến với tác giả " Mai Muộn" , người giới thiệu " cành hoa trắng "và người cho nghe bản nhạc "cành hoa trắng" .

                            "Mai muộn" thật dễ thương và ý tưởng hay lắm, đọc thấy được an uỉ lắm nhé . Đọc "Mai Muộn" rồi, lại làm em nhớ đến bài hát "Xuân Muộn" với tiếng hát ngọt êm của ca sĩ Hà Thanh:

                            Nhiều khi mơ ước đi lạc vào thiên thai

                            Để nghe Lưu Nguyễn xa biệt hẳn cõi đời....

                            Rồi cứ thế lang thang miên man nghêu ngao ... Một đàn chim tóc trắng và ngắm ảnh cành hoa trắng chị chụp thật đẹp .

                            Thật tuyệt vời vì lâu lắm em mới nghe lại những bản nhạc ngày xưa mà mình yêu thích và có được những giây phút thoải mái , gần như quên mình đang ở hiện tại .

                            Em Ly

                            Comment


                            • #15

                              Ngày xưa còn bé, sống trên vùng cao nguyên, KD thường nghe người ta gọi quê mình là xứ Hoa Đào. Nhưng D lại biết hoa Mai nhiều hơn qua mấy cái huy hiệu của những người thân như Mai vàng là huy hiệu của sĩ quan cấp Úy, Mai trắng huy hiệu của cấp tá. Mỗi khi bà nội với mẹ chuẩn bị gói bánh chưng, trong radio người ta thường phát những nhạc phẩm về hoa Mai, lúc đó mấy chú lính cũng đến nhà chơi khá đông. Lũ trẻ vui lắm, chỉ biết đó là dấu hiệu Tết đến, thế là cứ cầu cho ngày mau qua hòng chờ đến Tết. Ba ngày Tết được mặc quần áo mới, được đi thăm họ hàng, lại được phong bì đỏ.

                              Trong 10 ngày Tết ôi sung sướng biết bao, muốn nghịch gì thì cứ tùy thích. Mỗi khi nghịch nhiều hay đi chơi quá giờ quy định về nhà vẫn không bị ăn đòn hay mắng mỏ. Người lớn gọi vào nói nhỏ: "Con đừng làm vậy kẻo bị dông cả năm". Dông là gì nhỉ? Chẳng hiểu mà cũng chẳng cần thắc mắc, chỉ vâng vâng, dạ dạ cho mau để còn đi chơi tiếp. Thích nhất là mỗi đứa có một rổ tiền to, không biết tiêu gì. Mỗi khi được một phong bao lì xì là mở vội ra, đổ tiền vào rổ, đếm lại một lần rồi dấu vào một góc "kín mà hở" nào đó. Tối đến, bỏ tiền ra, xếp nhỏ lại rồi nhét hết vào bụng con heo, khi đi ngủ ôm kè kè con lợn béo rồi ngáy o.o. hồn nhiên lắm. Đâu biết cái chuyện tết đến 'con cháu thì mừng, ông bà thì lo'.

                              Theo thời gian cái tuổi hồn nhiên được thay thế bằng cái tuổi hay thắc mắc. Một ngày cũng vào dịp Tết, khi nghe Duy Khánh hát: "Đồn anh đóng bên rừng Mai, nếu Mai chưa nở anh đâu biết xuân về hay chưa", lúc đó tụi D mới hỏi mấy chú lính xem bông Mai thật nó mọc ở đâu, nó đẹp lắm không mà tại sao mỗi khi đến Tết người ta lại nhắc đến hoa Mai. Mấy chú nói khi đóng quân ngoài miền Trung, ở trong rừng thì đâu còn biết ngày giờ, chỉ đoán tháng với ngày theo thời tiết. Khi những cơn gió đông lạnh lẽo thưa dần, bình minh lên sớm hơn đem theo những tia nắng gắt hơn thì ngoài cái mùi hương quen thuộc của bụi rậm và cây rừng lại thoang thoảng len vào trong gió những mùi thơm lạ của hoa rừng đang chuyển mình thức giấc.

                              Cho đến một ngày choàng tỉnh, quanh mình chợt mang cả một màu Tết dân tộc. Trước mắt những tia nắng ban mai nhè nhẹ trải đều trên đỉnh núi, lay nhẹ cây rừng làm những bông Mai hé mắt, nở vàng óng ả, bao trùm cả một vùng núi, lúc đó mới nhận ra mình đang đóng quân trên "Non Mai", Quảng Trị. Có chú nói lúc đó thằng nào cũng vậy, trong lúc chờ lệnh hành quân, thời gian là cả một chuỗi dài lê thê, da diết, không thằng nào còn muốn nói chuyện với thằng nào. Hình như ai cũng nhìn những bông Mai mà thì thầm: "Mai ơi ! em đẹp lắm, em đơn sơ hiền hoà lắm, em gần gũi lắm, em thân thiết lắm. Em đẹp như người anh yêu thương, em dịu hiền mộc mạc như chị, em gần gũi như ta đang được gần bên mẹ già, em thân thiện như những người trong họ hàng, những người chòm xóm của anh. Lòng anh chợt quặn thắt vì nhớ, nhớ nhà, nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ chị, nhớ em, nhớ làng, nhớ xóm, nhớ người anh yêu mà chưa dám ngỏ, nhớ nhớ và biết bao là nhớ. Chú lính bảo nhờ thế người lính nghệ sĩ mới có bài hát tha thiết, không chỉ riêng cho tác giả mà còn cho tất cả những người trai chinh chiến đang trôi nổi xa nhà. Trong miền Nam có lần chú đóng quân ở núi ông Trịnh, núi Dinh trong vùng rừng Châu Pha, ở đây cũng có Mai nở, Mai đơn sơ mộc mạc như mấy cô sơn nữ Châu Pha. Người lính tác chiến chỉ biết ôm súng canh gác cho toàn dân có được ngày Tết bình an. Nghe tới đây đứa nào cũng sụt sùi, đỏ hoe đôi mắt. Chú cười bảo đi rửa mặt rồi tới đây nghe chú kể tiếp.

                              Hữu tình thay ngọn gió đông,

                              Cành mai nở nhụy lá tòng reo vang

                              ( Ng~ Đình Chiểu )

                              Khi gió Đông đi thì có Mai thế vào, moị người biết là mùa Xuân đang đến và có Xuân là có Tết. Khí hậu miền Trung và miền Nam rất thích hợp với Mai. Ngày Tết có sẵn Mai nở khắp nơi, người ta vô rừng cắt Mai đem bán, Mai dễ trồng nên người ta đem Mai rừng về trồng để kinh doanh. Mai có 5 cánh tròn, màu vàng sáng rất tươi, người ta tin màu vàng của Mai là màu hy vọng, màu huy hoàng, màu long bào của vua chúa, màu cờ của VN. Trong ngày Tết dân tộc ai cũng đem về cho mình một cành Mai, người giầu thì mua cả cây Mai, còn lại cứ vừa túi tiền là có cành to hay cành nhỏ đem về trang trí nhà cửa trong mấy ngày Tết để cầu năm mới tươi sáng huy hoàng. Tụi D hỏi: "Chú ơi Mai có mùi thơm không chú?". Chú trả lời: "Khi lo tác chiến thì hương đồng, cỏ nội bay đi mất rồi, chú chỉ nhớ thoang thoảng một mùi hương rất nhẹ".

                              Người dân miền Trung và miền Nam phát âm chữ ''may'' thành chữ "mai'' nên họ tin nhà nào có Mai nở đúng giao thừa hay mùng một Tết sẽ được may mắn suốt năm.

                              Chị em KD biết hoa Mai qua huy hiệu, thơ, nhạc và còn cả trong cái hoa đèn nữa. Ngày xưa ở trong nhà người ta thường hay giữ lửa bằng cây đèn dầu nhỏ, có bóng hột vịt. Khi nào bấc đèn có hoa Mai là nội bảo khi nào phải lo việc trọng đại mà bấc đèn nở hoa 5 cánh, giữ nó càng lâu càng tốt, càng lâu rụng là việc sẽ thành công càng lớn.

                              Ao hồ tiếng ếch gần xa

                              Mai vàng tiết hạnh nhà nhà mưa rơi

                              Nửa đêm cái hẹn qua rồi

                              Quân cờ gõ nhảm làm rơi hoa đèn

                              ( Ng~ Bính)

                              Comment

                              Working...
                              X