Trong đời ai cũng có ít nhiều may mắn các bạn ơi. KD ngày đó mới qua Úc nghèo lắm, D thường hay nói với James : "Con coi em cho mẹ làm, để khi nào con cần gì thì mẹ có tiền mua cho con". James là đứa trẻ con, vừa thích em, vừa được trao đổi nên cậu chơi với em. Trong cái nghèo nó có cái may, các bạn thấy đó. May mắn, hạnh phúc cũng là chuyện của cuộc đời, anh Cừ nói hạnh phúc, may mắn, ai cũng có, nếu chưa được cái này thì vẫn có thể được cái khác. Hạnh phúc được trải dàn trong cuộc sống qua nhiều lãnh vực, nhiều mặt, nhiều khía cạnh, tùy thuộc vào sự cần thiết được thoả mãn. Hạnh phúc rất đơn giản nó ở trong chính tâm của mình.
Cô giáo mà H kể, trên đất Úc KD nghĩ chỉ có một không hai vì người Úc, ngay cả trong giới lao động cũng qúi người lắm, nhất là trong thời mình mới qua Úc.
Trong những ngày còn làm ở hãng dệt, KD chẳng đến lớp ngày nào. Khi James đến trường thì có cô giáo dạy kèm Anh văn, James đem sách vở về cho mẹ mượn học theo. Mỗi khi phải nói chuyện với khách hàng, KD nói trước với họ: "Tiếng Anh của tôi nghèo lắm". Họ bảo: "Không sao", rồi sửa cho D những lỗi sai văn phạm và dạy D cách phát âm cho đúng, ngày nào cũng thế. Bây giờ ở trong nhà cả ngày chẳng có cơ hội nói chuyện với ai cả nên tiếng Anh cũng bị mòn đi nhiều. Ông bà mình nói đúng "văn ôn võ luyện" mà. Mấy ông bà chủ Úc thương KD lắm, ngoài những chuyện sửa dạy tiếng Anh, còn ôm cho D cả thùng chuyện con nít rồi bảo James dạy mẹ tập đọc. KD vui thấy mình được ở Úc mà còn được người Úc thương, KD thật sự hạnh phúc.
Thân Ái
KImDung
Comment