Tổ chức HM SPKT ở Úc – Can or Cannot?
Khi T ở Úc, các anh chị có nói sơ qua về vấn đề mà mấy năm nay mọi người trên diễn đàn thỉnh thoảng nhắc đến là ‘Có nên tổ chức HM ở Úc châu không?’ Về nhiệt tình thì ai cũng muốn gặp bạn cả, nhưng mình phải thực tế thì HM ở Úc sẽ trong tầm tay với. Sydney và Melbourne là hai nơi có đông thân hưũ Úc châu và đông người Việt. Nhạc và anh Thành dễ thương lắm, lúc nào cũng ‘welcome’ và nếu có HM thì chắc đôi vợ chồng này làm bầu gánh hô hào bà con ở Mel phụ giúp. Ở Syd có chị Kim Dung và anh Cừ cũng nhiệt tình giúp đở vì anh chị thường tham gia sinh hoạt trong nhà thờ và bạn hưũ cuả gia đình nên có nhiều kinh nghiệm tổ chức họp mặt. Anh NTT – khuôn mặt quen thuộc với diễn đàn, đã có lần dự HM ở Mỹ nên nếu bàn chuyện HM ở Úc là mọi người nghĩ đến anh trước nhất, và cũng có khối người đã từng ‘xúi’ anh đứng mũi chịu sào cho việc này, nhưng anh là người cẩn thận, rất cẩn thận, anh nói với T : ‘HM ở Úc không dễ dàng như ở Mỹ.’ T xin mượn ‘thread’ này để đưa ra vài điểm T thấy khi du lịch Úc rồi các anh chị làm tính thử nha, những ý này T nhắm vào số đông muốn đi HM Úc châu là dân ở Mỹ hay Canada mà thôi. Có ba điểm mà T thấy mình có thể gặp khó khăn mà thân hưũ ở Úc khó có thể giúp được, chỉ có mình tự giúp mình mà thôi:
1 Di chuyển: phải tự mình tới được chổ HM hay chổ đi chơi: Úc lái xe lề trái, xe nhỏ, đường nhỏ, tốc độ chậm, dân Việt ở Úc sống rải rác ở ngoại ô thành phố. Nếu đưa rước nhiều người tới nhiều chổ, e rằng BTC sẽ chạy long nhong ngoài đường cả ngày (bạn tính nhẩm sẽ thấy BTC này rất lèo tèo vì Úc châu vốn dĩ đất rộng người thưa. Bảng phong thần Úc châu tuy dài như lá sớ táo quân, nhưng đa số trong diện mai danh ẩn tích.) Ngay cả người ở Úc đều dùng phương tiện di chuyển công cộng rất nhiều, nên nhiều nhà chỉ có một chiếc xe làm chân chứ không phải ba bốn chiếc dềnh dàng như ở Mỹ. Ví dụ: T đến ga Padstow rồi anh Toản dẫn tới nhà anh, hay tới ga Thomastown rồi Nhạc đón về nhà, còn nếu chổ HM gần khu VN, gần ga xe lưả thì tự mình tới ga rồi đi bộ tới nhà hàng chẳng hạn…. tiện lợi cho cả hai bên.
2 Chổ ở: phải ở khách sạn: nhà ở Úc nhỏ, xa phố. Khách sạn trong CBD không mắc lắm, họ cho giường ngủ tính theo đầu người, nếu đi 4 người thì phải ghi 4 người nếu không sẽ không có giường ngủ.
3 Đem ít đồ: vali gọn nhẹ vì xe nhỏ nên nếu vali lớn quá sẽ không chở được. Subway, xe lưả, bus…. tự mình khiêng vali cuả mình.
Vài điều cần biết khi du lịch Úc:
Visa nhập cảnh: ( https://www.australia-eta.org/english/ ) xin ở ETA, trả bằng credit card, họ approve nhanh lắm, visa có giá trị một năm từ ngày approve, được ở Úc ba tháng.
Credit card: xài dễ dàng như ở Mỹ, dùng cho mọi thứ, mọi nơi. Nên xài thẻ ‘free international transaction fee.’
ATM card: thẻ từ bank cuả mình để lấy tiền mặt nếu cần. ATM hối xuất bao giờ cũng lợi hơn so với đổi bằng tiền mặt (hôm ở Úc, T rút ở ATM : 100 đô Úc = 75 đô Mỹ + 2 đô lệ phí bank charge cho mỗi lần rút tiền). ATM có khắp nơi trong phố, rất tiện lợi. Đi chơi T hay ăn ‘street food’ rẻ tiền, bình dân, nhanh tiện như bánh mì, cơm hộp, fish and chip…. nên trả bằng tiền mặt cho tiện dù có nơi họ cũng lấy credit card.
Đi ngoại quốc chơi nên đi khi tiền mình đang có giá: vật giá ở Úc đắt đỏ: ổ bánh mì thịt: 6 – 8 đô, tô phở: 12 – 15 đô, fish and chip: 10 – 16 đô (một phần ăn được hai người), lon nước (12 oz): 2-4 đô. Giá trong supermarket rẻ hơn.
Di chuyển công cộng: tiện lợi, rẻ hơn mướn xe, dễ đi, sạch sẽ, đúng giờ, nhanh chóng, an ninh. Ở Sydney, mua thẻ Opal. Ở Mel, mua thẻ Myki dùng cho train, bus, subway. Scan on scan off. Tiền dư không lấy lại được nên bỏ cầm chừng thôi.
Sim card: nên activate ở international airport vì hảng điện thoại có quầy và nhân viên làm cho mình thì tiện hơn. Hôm T xuống Sydney international, thấy người ta xếp hàng ở quầy điện thoại mà T sợ trễ chuyến bay đi tiếp tới Mel nên qua domestic airport mới mua thẻ thì họ chỉ bán thẻ chứ không activate cho mình được. Tới khách sạn ở Mel, internet chậm rì nên cứ nưả đường là đứt đoạn, phải làm mấy lần mới xong.
Toilet: có ở khắp nơi, nhà ga, trên đường phố, sạch sẽ, không tốn tiền, có giấy, giống như ở Mỹ.
No tip: thấy nhiêu, trả nhiêu.
Internet, wi-fi: chổ có chổ không, khách sạn T ở, muốn xài ‘net’ trả thêm 10 đô/ ngày.
Coi bản đồ: HT thường lấy ở phi trường, khách sạn hay visitor center, free mà hưũ ích lắm vì xài mỗi ngày.
Research: nên nghiên cứu trước những nơi mình muốn đến, điạ chỉ, đi cách nào, giờ giấc…. Nếu bạn từng ‘search net’ thì chuyện này không có gì khó khăn, phải tự mình research mới được, nếu người khác research dùm thì tới nơi coi như mình bù trất, chừng đó mới kẹt.
Úc xài điện 240v, 50Hz ổ điện loại 2 chấu xiên, 1 chấu (Ground) thẳng . Anh Hoàng mua 7 đô 3 cái. T không đem theo máy biến điện (Mỹ xài điện 110v , 60Hz) vì charge cuả phone, máy chụp hình thời bây giờ xài dual voltage.
‘Đi một ngày đàng, học một sàng khôn.’ Ngoài những điều học được ở xứ lạ, còn học được cách sao cho đi tới nơi về tới chốn, sao cho hợp với túi tiền cuả mình…. Những cái sàng khôn này là hành trang cho những chuyến đi khác được dễ dàng và thoải mái. Các anh chị thấy T sai sót gì thì bổ túc giùm, chổ nào không rõ, sẽ sưả lại. Cám ơn rất nhiều. Chúc may mắn và happy traveling!
~ 0 ~
Comment