Announcement

Collapse
No announcement yet.

Chiều Xưa

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Chiều Xưa

    Chiều Xưa


    Có bao giờ bạn đọc một bài thơ, nghe một câu hát, xem một đoạn phim mà nhớ tới kỷ niệm của một quãng đời, một vạt nắng, những con đường lộng gió đầy lá me bay, những ngày hè diễm ảo, hay cảnh chiều tàn dưới ánh tà dương? “Trên đồi xanh, chiều đã xuống dần, mặt trời lấp-ló sau đồi…chiều vàng.” Ðó là câu mở đầu bản nhạc 'Chiều Vàng' của Nguyễn văn Khánh. Tôi ví nó như câu nhập đề của một bài luận văn tả cảnh buổi chiều thật bình dị nhưng không kém phần gợi cảm. Những lời ca tiếp theo là tâm tình riêng tư của tác giả. Thế nhưng, cứ mỗi lần nghe 'Chiều Vàng' là hình ảnh mùa Hè năm cũ hiện lên trước mắt tôi như mới hôm nào. Mùa Hạ ấy cách đây đã hơn ba mươi năm.

    Tôi còn nhớ rất rõ, bãi trường năm ấy, tôi theo vài cô bạn sống cùng phòng trong nội trú đi Ðà Lạt chơi. Lần đầu tiên được đặt chân lên miền cao nguyên sương phủ đầy vai, thấy núi đồi chập-chùng, cảnh vật nên thơ gợi cảm hòa trong không gian diụ mát, tôi lấy làm thích thú vô cùng. Cũng như bao người, Ðà Lạt trong mắt tôi thuở ấy mang đầy nét quyến rũ mộng mơ và dễ yêu quá. Nhà bạn tôi nằm trên đường Phan đình Phùng (103 Phan đình Phùng phải không, Vân?) từ đó tới chợ Hoà Bình chỉ cách có một thôi đường.

    Trong thời gian nghỉ hè ở Ðà Lạt, chúng tôi được mấy người bạn thổ địa dẫn đi chơi nào lăng Nguyễn hữu Hào, thác Datanla, Thung lũng Tình yêu, trại Mát v. v…Nhưng nếu có ai hỏi, tôi yêu cảnh nào của Ðà Lạt nhất, chắc tôi sẽ trả lời ngay, một cách rất chủ quan mà chẳng cần một giây suy nghĩ, có lẽ đồi Cù là nơi đã để lại lòng tôi nhiều cảm xúc khó quên. Hẳn có nhiều người ngạc nhiên và thắc mắc vì thật ra đồi Cù không có gì đặc biệt lại đâu phải là một thắng cảnh nổi tiếng của Ðà Lạt. Lần đầu tiên tôi thấy đồi Cù là hôm chúng tôi đi uống cà-phê ở Thủy Tạ, nhìn qua hồ là đồi Cù nhưng hôm ấy trời lạnh và âm-u nên cảnh vật không có gì hấp dẫn cho lắm.

    Mấy hôm sau, một sớm mai có trời xanh nắng đẹp, chúng tôi đi thăm “Thung lũng Tình yêu”, cắm trại và ăn trưa ở đó. Ngồi trên sườn đồi thoai-thoải, nhìn xuống đập Ða Thiện, chỉ có mấy đứa bạn chúng tôi và đồi thông trùng điệp như ngăn cách với thế giới bên ngoài, ai cũng ngại nói cười to tiếng vì sợ làm rạn vỡ khung cảnh tịch liêu. Mặt nước dưới chân đồi phẳng lặng như gương, và trong cái không gian yên lành thanh vắng ấy, tôi thấy lòng mình êm-ả. Bạn tôi chỉ tay về phía mấy dãy núi xanh thẵm, xa tít mù, bảo rằng bên kia núi là Nha Trang. Tôi nghe thì biết vậy, lại thêm tiếng thông reo rì-rào trong gió, tôi cứ ngỡ như sóng biển đang vỗ ngay dưới chân mình.

    Trời sắp về chiều, chúng tôi lần theo những con đường đất đỏ, len-lỏi trong xóm rồi băng qua đồi Cù để về hướng chợ. Ðồi Cù nằm giữa lòng thành phố Ðà Lạt, bên cạnh hồ Xuân Hương và không xa chợ Hòa Bình là mấy. Ðó là một cái đồi trọc và thấp, dốc rất lài, mặt đồi được phủ bởi một lớp cỏ xanh và ngắn như vừa mới cắt, rải-rác đó đây mấy cội thông già đứng im đợi gió. Khi chúng tôi lên đến đồi, mặt trời đang ngả về Tây, nắng vàng hanh, khí trời lành-lạnh, xa xa đàn chim tung cánh rủ nhau tìm về tổ ấm làm cảnh vật lúc ấy trông hoang vắng làm sao! Dừng chân lại trên đồi, trong trí tôi lúc đó cứ vang lên mấy câu hát trong bài “Chiều vàng” vì cảnh chiều lúc ấy y hệt như mấy câu mở đầu trong bản nhạc - đồi xanh, chiều đang xuống, nắng nhuộm vàng cả không gian. Lòng tôi ư? Thật bồi hồi khó tả. Tôi ao ước! Giá lúc ấy có một người bạn ý hợp tâm đầu đi bên cạnh, để cùng có với nhau một buổi chiều đẹp nhưng buồn se-sắt này, để “ Mai sau dù có bao giờ” cũng có thể nhớ đến nhau hay nhắc cho nhau cái kỷ niệm đẹp như thơ, đẹp như mấy câu làm say đắm lòng người của Dạ Chung - Hoàng Vĩnh Lộc “ Anh không giữ trong tay anh một kho tàng hay một danh vọng nào cả. Anh chỉ giữ mãi hình ảnh một buổi chiều khi nắng vàng nhuộm mái tóc em.”

    Trên cao bóng một con chim lạc đàn bay vội lẻ-loi, cuối chân trời mây tím xây thành, xa xa mấy lùm cây chuyển từ màu xanh sang màu tím thẵm, vạt nắng cuối cùng của ngày vừa tắt, cảnh vật nhuộm màu quạnh-quẽ. Hình ảnh buổi chiều hôm ấy sống mãi trong lòng tôi cho đến tận bây giờ.

    “…Miền xa mây núi xanh ngát màu,

    Hồn bơ-vơ lúc hoàng hôn xuống,

    Khi nắng vàng phai trên núi đồi,

    Là lúc ta buồn bao kiếp nguôi.”


    (
    Hình Ảnh Một Buổi Chiều Lâm Tuyền và Dạ Chung)

    (Kỷ niệm những ngày Hè với các bạn cùng trường DHSPKT – 1978)

    Cảm ơn các anh Võ Quang Lương (74CTM), anh Dương Văn Sang (74KCN) và các anh khóa 74 CN, Điện (xin lỗi không nhớ rõ tên các anh vì chỉ gặp có một lần năm đó nên không ghi tên lại đây) đã dẫn nhóm bạn 77KNC này đi những nơi thật lý thú tại Đà Lạt mùa Hè 1978.


    TLam




    ------------------------------------------------------------------

    Comments (2)

    Apr 11, 2012 at 20:47:42 Pham Khang (72KNN)

    Chao Truc Lam (NT)

    Anh khong ngac nhien khi cam nhan tam trang cua TL voi buoi chieu vang Dalat. That vay, Da Lat la the do ! Khong ai den Dalat ma khong xao xuyen voi doi thong bat ngan, voi suong mu sang som ,cung nhu voi con gio nhe cua chieu vang nang am ! Anh von lon len tu thanh pho nay va biet bao ky niem cua tuoi tho.

    Đà Lạt Mộng Mơ

    (Tu Huy)

    Ai cho em đôi má hồng đào,

    và đôi môi dâu tươi thắm ngọt ngào,

    để tôi khát khao.

    Ai cho em đôi mắt bầu trời,

    và tóc mây bay trên vai sườn đồi,

    làm tôi thấy thương hoài.

    Ðà Lạt ơi!

    Tôi nhớ hoài chiều Hồ Xuân Hương,

    đôi mắt là nụ cười vấn vương.

    Tôi nhớ hoài, tôi nhớ hoài chiều trên đồi tím.

    Ai cho em tiếng nói dịu dàng,

    và đôi chân thon em bước nhẹ nhàng vào bao giấc mơ.

    Ai cho da em trắng ngọc ngà,

    màu áo hoa tươi thơm hương đậm đà,

    làm tôi ngất ngây hoài.

    Ðà Lạt ơi!

    Hoa nở rộ vào mùa xuân nay,

    tôi với nàng sẽ cầm chắc tay đi xuống ...

    -----------------------------------------------------------------

    Apr 13, 2012 at 10:02:11 Trúc - 77KNC

    Dear anh Khang,

    Vậy là anh may mắn quá rồi, được sinh ra và lớn lên ở miền đất có thể nói đẹp và dễ thương nhất nước. Nếu có dịp, anh ghi lại những gì mà anh yêu mến nhất từ Đà Lạt cho mọi người thưởng thức được chăng? Trúc chỉ đến Đà Lạt có một lần trong đời mà không bao giờ quên được nét yêu kiều cuả thành phố này. Cám ơn anh đã ghi lại những vần thơ đẹp.

    Thân mến,

    Trúc
    Last edited by TrucLam; 05-09-2020, 09:24 PM.

  • #2
    Trúc Lâm,

    Đọc một bài viết về đà Lạt của Trúc anh thấy nó vẫn phiếm diện thế nào ấy

    vì nơi đây là thành phố tuổi thơ của anh,anh yêu mọi dáng cách của nó,đồi cù là

    hình ảnh tiêu biểu của Đà lạt vì nó nằm ở trung tâm thành phố nên dễ vào mắt

    người thưởng ngoạn,còn những nơi ẩn khuất hơn nhưng ghi những dấu ấn sâu

    đậm,như những con dốc nhỏ,đến nỗi ông anh nhạc sĩ của anh làm một bản nhạc

    là"Tình tôi con dốc nhỏ" có ở Đà Lạt mới biết yêu những con dốc nhỏ mà đã một

    thưở anh bay lượn cùng mối tình đầu đời ,Ngô thụy Miên cũng yêu những con

    dốc như thế để cho chúng ta một" dốc mơ"

    dốc mơ của anh về Đà Lạt là con dốc nhà bò vì anh đã sống khoảng 7 năm

    vùng tuổi dại khờ nơi đây,trước đó anh sống gần ngọn đồi Domain ,mỗi sáng đi

    học anh phải đi qua ngọn đồi heo may,hoang vu để đến trường vì xe hơi của nhà

    đã phải bán đi vì là dân di cư,vì thế anh yêu từng vũng đất nhỏ nơi ấy,một nơi đã

    chôn cất người tình ban đầu của anh cùng người bạn rất thân với anh ,hắn học

    khóa 26 võ bị quốc gia chết để sống,vài hàng về Đà Lạt yêu dấu,ta yêu em như

    yêu tình nhân ,thân

    Comment


    • #3
      Hi anh Nha,

      Quả như anh nhận xét, bài viết này không có tham vọng ghi lại hết những cảm nhận về Dalat, chỉ là cảm hứng nhất thời cuả T. vào một buổi chiều thơ mộng tại thành phố sương mù. Cảm ơn anh đã chia sẽ vài cảm nhận cuả người đã từng sống ở Dalat mà du khách không có được may mắn đó. Thân mến, Trúc.

      Comment


      • #4
        chi Truc Lam,

        em doc bai cua chi post lai ,thay van hay nhu thuong! vi Da Lat la noi em sinh truong! la que ngoai cua em,biet bao ky niem!!

        Bay gio canh cu da theo thoi gian bien doi khong ngo!! nguoi xua thi ...bien biet noi xa!!! mot chut hoi tuong ...bong thay long minh chung xuong! cam on chi cho em nhin lai mot hoi uc dep ve noi xua cu!!

        Ngoc Thuy

        Comment


        • #5
          Originally posted by 'NgocThuy'

          chi Truc Lam,

          em doc bai cua chi post lai ,thay van hay nhu thuong! vi Da Lat la noi em sinh truong! la que ngoai cua em,biet bao ky niem!!

          Bay gio canh cu da theo thoi gian bien doi khong ngo!! nguoi xua thi ...bien biet noi xa!!! mot chut hoi tuong ...bong thay long minh chung xuong! cam on chi cho em nhin lai mot hoi uc dep ve noi xua cu!!

          Ngoc Thuy
          ...nguoi xua thi ...bien biet noi xa...

          Bay gio thi ty ty hieu vi sao muoi tho than "Chi La Hu Ao" hihihi

          XL

          Comment


          • #6
            Originally posted by 'XuanLan'

            Originally posted by 'NgocThuy'

            chi Truc Lam,

            em doc bai cua chi post lai ,thay van hay nhu thuong! vi Da Lat la noi em sinh truong! la que ngoai cua em,biet bao ky niem!!

            Bay gio canh cu da theo thoi gian bien doi khong ngo!! nguoi xua thi ...bien biet noi xa!!! mot chut hoi tuong ...bong thay long minh chung xuong! cam on chi cho em nhin lai mot hoi uc dep ve noi xua cu!!

            Ngoc Thuy
            ...nguoi xua thi ...bien biet noi xa...

            Bay gio thi ty ty hieu vi sao muoi tho than "Chi La Hu Ao" hihihi

            XL
            a ra the! ....NT thoi bat mi di ...? :thumbs::cuoilan:

            Comment


            • #7
              úi trời chị XL, đừng suy tưởng lung tung,mà anh C đoán mò lang tang nha! người xưa đây là những ngưòi thầy ,cô, và...những bạn bè của một thời thơ ấu thôi!!em xuống Sài Gòn đi học ,lúc còn bé, nên còn ...chưa biết gì!!! Chị XL hát bài Chỉ Là Hư Ảo bị nhập tâm rồi ...hahaha ,hễ em nói cái gì một chút là chị tưởng tượng linh tinh....Hư Ảo ..thì vẫn mãi là Hư Ảo...có thật đâu!!!! Bậy bạ thiệt!!!!!

              Út vô tội!!!

              Comment


              • #8
                Hello Ngoc Thuy,

                Ai bao em viet chu "NGUOI XUA...." de hieu lam lam ! Con neu em nghi ve thay ban cu thi em phai viet "THAY CU BAN XUA" thi it ai hieu lam. Chu NGHUOI XUA nghe ra rat romantic ... nghia la NGUOI TINH NAM XUA !!! anh dong y voi voi XL.

                Hay la co "van si" co tam trang gi day ....
                https://drive.google.com/file/d/1N-m...ew?usp=sharing

                Comment


                • #9
                  hello anh Khang! ui chao oi! lau qua khong thay mat anh tren dien dan!! co mot cau viet khong ro nghia cua em thoi la anh ,chi nghi ra tram huong khac nhau!! co phai suy bung ta ra bung nguoi khong??? vay thi em hoi lai la cac anh ,chi co tam su gi....dac biet,khai thiet cho koi nguoi nghe nhe! em thi...co sao noi het ra ..roi!!!!!

                  UT that tha!

                  Comment


                  • #10
                    Ohoh Mình xin mạo muội tiếp theo Ngọc Thúy nha,

                    Ngọc Thúy nhà thơ ui hai lần gặp nhau mà cũng không có dịp hàn huyên hả.

                    Bọn mình ở Canada, nhưng đứa ở đầu sông đứa cuối sông hiiii

                    Các bạn làm mình nhớ lại thời học sinh nội trú của mình năm 70.

                    Cả tuần trong nội trú, thứ bảy gia đình mới cho người rước về.

                    Rất buồn, nhưng mỗi thứ bảy đều được tung tăng xuống phố.

                    Bởi vậy mình rất thích nhạc sĩ Lê Uyên và Phương

                    và những bản nhạc của họ.

                    Cám ơn Trúc đã post về Đà Lạt thân yêu một thời thơ ấu của mình.

                    Mỗi lần về VN chơi là chạy lên Đà Lạt tung tăng một hai ngày tìm dư âm xưa.

                    Có còn hơn không, có phải không Trúc thân mến. :giveme5:

                    NuSinhhocDai

                    Comment

                    Working...
                    X