Đọc bài của Trúc đăng về cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn làm chị nhớ lại thời đi học ở trường xưa trung học Nguyễn Huệ-Tuy Hòa. Thứ hai nữ sinh áo dài màu xanh da trời, quần trắng, và nam sinh thì đồng phục trắng. Các ngày khác trong tuần thì nữ sinh áo dài trắng, quần trắng còn nam sinh thì quần tây xanh, áo trắng. Thời đó, chị và một số bạn bè cùng trang lứa rất là thích hát nhạc TCS, có lẽ do cảnh tình, sông núi và biển của quê hương, nơi mình sinh ra và lớn lên.
Chị đã để dành tiền ăn sáng để mua sách đọc và mua các tập nhạc TCS..vẫn còn nhớ được những tập nhạc ấy bìa trắng, chữ đen không có màu mè như sau này. Chị nhớ tới người anh, con của cô, ở Phan Rang, ảnh đa tài và lãng mạn lắm..cũng thích vẽ vời, làm thơ, ca hát như anh Cường. Anh ấy mua thêm cho chị vài tập nhạc của Từ Công Phụng, Vũ Đức Sao Biển (không biết còn nhớ đúng hay không?), Vũ Thành An, Phạm Duy, Lê Uyên&Phương nhờ vậy mà ngoài nhạc TCS chị mới biết thêm các bài hát khác từ các nhạc sĩ ấy. Chứ với gia đình đông con cái như gia đình chị thì mấy chuyện này có phần nào xa xỉ. Có một người bạn đã mượn các tập nhạc, sau đó di chuyển chỗ ở..thế là kể từ ngày đó những tập nhạc mà chị chắt chiu tiền để mua, để sưu tập đã rời xa chị vĩnh viễn. Người anh thân yêu tặng tập nhạc, sau năm biến động 1975 cũng đã mất tích đâu đó cho đến hôm nay. Gia đình suy đoán, có lẽ ảnh đã ra đi về cõi vĩnh hằng rồi. Thôi thì chọn thời gian mà ảnh về thăm nhà, đã nói những câu mà sau này gia đình ngẫm nghĩ ra đó chính là những lời chia tay vĩnh biệt của một người con đối với mẹ, của một người em trai nói với anh để làm ngày giỗ, tưởng niệm mà thôi.
Đã có những người không thích nhạc TCS, đã có những bài báo viết về TCS ở nhiều khía cạnh...khen,chê...Mỗi người có mỗi quan niệm sống khác nhau, yêu thích nhạc khác nhau...Chị không vì đó mà giảm đi niềm vui hát nhạc TCS của mình.
Không phải 100% các bài hát TCS chị .đều thích, và đều biết. Bây giờ trong ký ức thường chị chỉ nhớ những bài mà mình hay ngân nga cùng với các bạn thưở lớp 9, 10. Những bài mà người anh đã tập cho mình.
Trong dịp về VN 2011, thấy anh Cường có thâu đĩa nhạc do ảnh ca hát. Ham dzui chị cũng muốn thử xem sao. Muốn vậy thì cũng nên chuẩn bị trước mình sẽ hát gì, chuẩn bị giọng hát, sức khỏe...Vậy mà...
Về gặp bạn bè cũ, dzui quá xá, ồn ào suốt ngày...tới ngày hẹn đi thu nhạc..Hát bài gì hè?...Nhớ được bài nào thì hát..Còn giọng thì gần như tiếng zịt kiu rồi. Thử xem cho zui mà thôi.
Chỉ trong một ngày mà tới luôn hơn chục bài hát với giọng khào khào hụt hơi giữa khí trời oi bức..hát toát mồ hôi...Nhưng cũng dzui, cũng là một kỷ niệm kỳ thú. Mình đâu là ca sĩ.
Hổng ngờ cái anh chàng nhạc sĩ thu nhạc cho chị lại là tác giả của bài hát mà chị thích khi học ở Thủ Đức...bài hát viết về các bạn Thanh Niên Xung Phong: Những Bông Hoa Trên Tuyến Lửa...Chị cứ nhớ câu hát "Em là người TNXP không có súng,chi có đôi vai cáng thương tải đạn..." Tại sao chị thích? Vì chị có những người bạn do hoàn cảnh gia đình có cha mẹ làm cho chính quyền cũ, học rất giỏi nhưng không thể vào ĐH vì lý lịch, nên các bạn chị phải tham gia TNXP để may ra có thể đi học ĐH sau này. Có bạn sau khi đi TNXP về đi học lại thì bạn ấy là sinh viên năm 1, còn người bạn khác hoàn cảnh may mắn lại trở thành thầy giáo của bạn mình. Thích vì bài hát viết cho các bạn của mình đó mà.
Chị vẫn nhớ cảnh các cô TNXP tay gác lên vai nhau hát bài này trên sân khấu trong dịp các trường ĐH liên hoan văn nghệ những năm 76-77. Đã làm chị ứa nước mắt khi nghe các cô gái cất giọng hát làm chị nghĩ, ,nhớ đến các bạn không may mắn của mình.
Hổng ngờ 35 năm sau thì lại tình cờ gặp được anh chàng nhạc sĩ sáng tác bài hát mà mình đã thích năm xưa, là người sẽ thu âm mình hát. Thiệt đúng là "quả đất tròn".
Chị gửi Trúc và các bạn yêu nhạc TCS, bài hát "Còn Có Bao ngày" . Hát chung với nhạc sĩ Nguyễn Cữu Dũng. Bài này anh Dũng mix nhạc nhiều echo quá..nếu chỉ với tiếng đàn guitar không thôi và ít echo thì chị sẽ thích hơn..sẽ nhớ nhiều hơn cái thời chị và hai cô bạn nữa (Minh Vui-Quang)...Tam ca "Sao Xẹt" (tên của lớp đặt) hay hát bài này...Chị luôn là người hát giọng phụ..chắc vì hát hổng được hay chi mấy.
Bây giờ Trúc hãy nghe chị hát nha:
CÒN CÓ BAO NGÀY
Đêm ta nằm bóng tối che ngang
Đêm ta nằm nghe tiếng trăm năm
Gọi thì thầm, gọi thì thầm, gọi thì thầm
Đêm nghe trời như hú như than
Ta nghe đời như có như không
Còn lại mình, đời bồng bềnh, đời buồn tênh.
Còn đây có bao ngày
Còn ta cứ vui chơi
Rồi mai sẽ ra đi
Dù nhớ thương con người
Còn đây những đêm này
Còn em hãy yêu tôi
Đời đốt nến chia phôi
Dù nhớ thương cũng hoài.
Trong cuộc bể dâu
Ôi trăm ngày phố xá, cũng trôi theo trong hội trần gian
Bao nhiêu ngày yêu dấu cũng không còn
Từng dòng nước mắt, sẽ nhớ thương cho đời
Từng dòng nước mắt, sẽ tiếc cho ngày vui
Người người yêu nhau, đã mất nhau trong đời
Một ngày tăm tối, khép nghìn sớm mai.
Chị đã để dành tiền ăn sáng để mua sách đọc và mua các tập nhạc TCS..vẫn còn nhớ được những tập nhạc ấy bìa trắng, chữ đen không có màu mè như sau này. Chị nhớ tới người anh, con của cô, ở Phan Rang, ảnh đa tài và lãng mạn lắm..cũng thích vẽ vời, làm thơ, ca hát như anh Cường. Anh ấy mua thêm cho chị vài tập nhạc của Từ Công Phụng, Vũ Đức Sao Biển (không biết còn nhớ đúng hay không?), Vũ Thành An, Phạm Duy, Lê Uyên&Phương nhờ vậy mà ngoài nhạc TCS chị mới biết thêm các bài hát khác từ các nhạc sĩ ấy. Chứ với gia đình đông con cái như gia đình chị thì mấy chuyện này có phần nào xa xỉ. Có một người bạn đã mượn các tập nhạc, sau đó di chuyển chỗ ở..thế là kể từ ngày đó những tập nhạc mà chị chắt chiu tiền để mua, để sưu tập đã rời xa chị vĩnh viễn. Người anh thân yêu tặng tập nhạc, sau năm biến động 1975 cũng đã mất tích đâu đó cho đến hôm nay. Gia đình suy đoán, có lẽ ảnh đã ra đi về cõi vĩnh hằng rồi. Thôi thì chọn thời gian mà ảnh về thăm nhà, đã nói những câu mà sau này gia đình ngẫm nghĩ ra đó chính là những lời chia tay vĩnh biệt của một người con đối với mẹ, của một người em trai nói với anh để làm ngày giỗ, tưởng niệm mà thôi.
Đã có những người không thích nhạc TCS, đã có những bài báo viết về TCS ở nhiều khía cạnh...khen,chê...Mỗi người có mỗi quan niệm sống khác nhau, yêu thích nhạc khác nhau...Chị không vì đó mà giảm đi niềm vui hát nhạc TCS của mình.
Không phải 100% các bài hát TCS chị .đều thích, và đều biết. Bây giờ trong ký ức thường chị chỉ nhớ những bài mà mình hay ngân nga cùng với các bạn thưở lớp 9, 10. Những bài mà người anh đã tập cho mình.
Trong dịp về VN 2011, thấy anh Cường có thâu đĩa nhạc do ảnh ca hát. Ham dzui chị cũng muốn thử xem sao. Muốn vậy thì cũng nên chuẩn bị trước mình sẽ hát gì, chuẩn bị giọng hát, sức khỏe...Vậy mà...
Về gặp bạn bè cũ, dzui quá xá, ồn ào suốt ngày...tới ngày hẹn đi thu nhạc..Hát bài gì hè?...Nhớ được bài nào thì hát..Còn giọng thì gần như tiếng zịt kiu rồi. Thử xem cho zui mà thôi.
Chỉ trong một ngày mà tới luôn hơn chục bài hát với giọng khào khào hụt hơi giữa khí trời oi bức..hát toát mồ hôi...Nhưng cũng dzui, cũng là một kỷ niệm kỳ thú. Mình đâu là ca sĩ.
Hổng ngờ cái anh chàng nhạc sĩ thu nhạc cho chị lại là tác giả của bài hát mà chị thích khi học ở Thủ Đức...bài hát viết về các bạn Thanh Niên Xung Phong: Những Bông Hoa Trên Tuyến Lửa...Chị cứ nhớ câu hát "Em là người TNXP không có súng,chi có đôi vai cáng thương tải đạn..." Tại sao chị thích? Vì chị có những người bạn do hoàn cảnh gia đình có cha mẹ làm cho chính quyền cũ, học rất giỏi nhưng không thể vào ĐH vì lý lịch, nên các bạn chị phải tham gia TNXP để may ra có thể đi học ĐH sau này. Có bạn sau khi đi TNXP về đi học lại thì bạn ấy là sinh viên năm 1, còn người bạn khác hoàn cảnh may mắn lại trở thành thầy giáo của bạn mình. Thích vì bài hát viết cho các bạn của mình đó mà.
Chị vẫn nhớ cảnh các cô TNXP tay gác lên vai nhau hát bài này trên sân khấu trong dịp các trường ĐH liên hoan văn nghệ những năm 76-77. Đã làm chị ứa nước mắt khi nghe các cô gái cất giọng hát làm chị nghĩ, ,nhớ đến các bạn không may mắn của mình.
Hổng ngờ 35 năm sau thì lại tình cờ gặp được anh chàng nhạc sĩ sáng tác bài hát mà mình đã thích năm xưa, là người sẽ thu âm mình hát. Thiệt đúng là "quả đất tròn".
Chị gửi Trúc và các bạn yêu nhạc TCS, bài hát "Còn Có Bao ngày" . Hát chung với nhạc sĩ Nguyễn Cữu Dũng. Bài này anh Dũng mix nhạc nhiều echo quá..nếu chỉ với tiếng đàn guitar không thôi và ít echo thì chị sẽ thích hơn..sẽ nhớ nhiều hơn cái thời chị và hai cô bạn nữa (Minh Vui-Quang)...Tam ca "Sao Xẹt" (tên của lớp đặt) hay hát bài này...Chị luôn là người hát giọng phụ..chắc vì hát hổng được hay chi mấy.
Bây giờ Trúc hãy nghe chị hát nha:
CÒN CÓ BAO NGÀY
Đêm ta nằm bóng tối che ngang
Đêm ta nằm nghe tiếng trăm năm
Gọi thì thầm, gọi thì thầm, gọi thì thầm
Đêm nghe trời như hú như than
Ta nghe đời như có như không
Còn lại mình, đời bồng bềnh, đời buồn tênh.
Còn đây có bao ngày
Còn ta cứ vui chơi
Rồi mai sẽ ra đi
Dù nhớ thương con người
Còn đây những đêm này
Còn em hãy yêu tôi
Đời đốt nến chia phôi
Dù nhớ thương cũng hoài.
Trong cuộc bể dâu
Ôi trăm ngày phố xá, cũng trôi theo trong hội trần gian
Bao nhiêu ngày yêu dấu cũng không còn
Từng dòng nước mắt, sẽ nhớ thương cho đời
Từng dòng nước mắt, sẽ tiếc cho ngày vui
Người người yêu nhau, đã mất nhau trong đời
Một ngày tăm tối, khép nghìn sớm mai.
Comment